THỰC TẠI - KẺ TỘI ĐỒ VĨ ĐẠI NHẤT - Trang 88

Lúc còn bé chúng tôi phải giải rất nhiều câu đố, và đặc biệt chúng tôi

rất hay hỏi thầy giáo – thầy của chúng tôi là một người lầm lì ít nói – và
những việc đơn giản thôi cũng đủ làm ông suy nghĩ.

Chẳng hạn, khi chúng tôi hỏi ông: “Một người tự tử bốn lần. Vậy

người đó thành công vào lần thứ mấy? – lần thứ nhất, lần thứ hai… anh ta
thành công lần nào?”.

Và ông ấy vắt óc suy nghĩ, rồi nói: “Làm sao thầy biết được?”. Nếu

thành công thì lần cuối cùng thực ra là lần đầu tiên.

Theo cách hiểu của tôi, bạn chỉ buông xả một lần mà thôi. Nếu bạn

phải làm lại, thì có nghĩa đó là lần thứ nhất… Bạn định che mắt ai kia chứ?
Và lấy gì đảm bảo là lần thứ hai sẽ không như lần trước? Buông xả là hiểu
chứ không phải là làm.

Đó không phải là điều bạn có thể nói với hiện hữu; đơn giản nó chỉ là

sự hiểu: “Tôi sẽ không bơi ngược dòng, đơn giản vì việc đó là ngu dốt”.
Bạn sẽ sớm đuối sức và không bao giờ thắng được dòng chảy. Hiểu được
điều đó, bạn chấp nhận thuận theo dòng. Đó là buông xả.

Lúc này, dù dòng sông có đưa bạn đi đến nơi nào… bạn không cần

phải hỏi; bạn chỉ đơn giản trôi theo dòng sông ấy. Một ngày nào đó – bất cứ
lúc nào – bạn sẽ ra đến đại dương, bạn sẽ tan biến.

Thế nên tôi sẽ không khuyên người ta làm theo những gì Mahavira đã

làm. Mahavira có sự hiện hữu độc đáo của ngài.

Tên thật của ngài không phải là Mahavira; Mahavira nghĩa là “chiến

binh vĩ đại”. Ngài tên thật là Vardhanana, nhưng không ai nhớ được cái tên
đó vì một lẽ đơn giản: phương pháp của ngài là phương pháp của một chiến
binh, một đấu sĩ. Thậm chí ngài cũng chiến đấu không ngừng nghỉ với hiện
hữu. Ngài nói: “Ta chỉ sống chừng nào ta còn được chào đón. Không được
chào đón thì ta không còn muốn sống nữa dù chỉ là một phút giây”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.