THÙNG CƠM SÁT VÁCH - Trang 325

- Thôi mà, đừng khóc nữa.

- Tôi nhớ nhà lắm, nhớ cha mẹ tôi, hu hu hu...

Kiều Phong không biết phải diễn giải thế nào tâm trạng biến hóa phức

tạp của Lam Sam, vừa đang vui vẻ, rồi lại nổi giận, rồi lại đau buồn... Anh
không thể hiểu nổi. Anh chỉ biết rằng hiện tại cô đang đau lòng mà rơi lệ,
anh không muốn nhìn thấy cô khóc như vây, thấy cô đau lòng anh cũng khổ
sở không nguôi. Anh kéo tay cô, nói:

- Nếu có chuyện gì tôi có thể giúp được cho cô, cứ nói thẳng để tôi biết

nhé.

Lam Sam gật đâu, nước mắt lại Oanh Oanh liệt liệt tiếp tục rơi xuống,

cô cũng không biết là đang có chuyện gì xảy ra nữa, bỗng nhiên cô cứ khóc
không sao nín được, giống như trời sắp sập đến nơi mà căn bản vốn chẳng
có chuyện gì mà...

Kiều Phong đưa Lam Sam vẫn đang khóc thút thít về nhà. Đến nhà anh

cô cuối cùng cũng chẳng thể khóc được nữa, anh để cô rửa mặt, sau đó pha
cho cô một cố nước gừng giải cảm.

Lam Sam bê ly nước gừng trên tay, thổi than khói nóng đang bốc lên

trên mặt nước. Kiều Phong nhìn đôi mắt và cái mũi hồng hồng của cô, nói:

- Lam Sam, tôi nghĩ ra rồi, đối với tâm trạng bộc phát của cô chỉ có thể

giải thích bằng một nguyên nhân khoa học được thôi.

- Nguyên nhân gì?

- Chu kỳ kinh nguyệt của cô sắp đến rồi.

- Có mà chu kỳ kinh nguyệt của anh đến ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.