THUNG LŨNG CÔ TAN - Trang 173

nhớ! Tại con gái mẹ cả thôi. Con cũng có thể xuống Nam Định, quay về
với mẹ ít ngày, nhưng con không đành lòng. Con hiểu cuộc kháng chiến có
thiếu một mình con cũng không sao đâu, nhưng con biết các anh phụ trách
của con đang mong tin con từng giờ từng phút mẹ ạ. Thú thật với mẹ, con
cũng muốn đưa bạn con về thăm mẹ và giới thiệu với mẹ. Ôi, một người
bạn mới của con, mẹ chưa biết đâu. Anh ấy trông cũng không khác trai làng
ta là mấy, bề ngoài cũng không được như người bạn mà chắc bây giờ mẹ
vẫn tưởng là đang ngày đêm thương nhớ đến con đâu. Anh ấy hiền lắm, có
khi con gái mẹ bắt nạt được đấy. Nhưng anh ấy, ôi, mẹ ơi, con đã được tận
tai nghe thấy, tận mắt nhìn thấy, cái nghị lực phi thường ở bên trong cái vẻ
hiền lành chất phác ấy. Mẹ đừng cười con mẹ ạ! Không phải thế đâu. Con
chỉ muốn giới thiệu với mẹ một người bạn rất yêu, rất quí của con thôi. Mẹ
còn trêu con nữa là con khóc đấy, mà khóc trước mặt anh ấy thì con
ngượng lắm. Con bắt đền mẹ đấy.

Chao ôi, đời người con gái liệu có được lấy một lần sống trong cái giây

phút tuyệt đỉnh đó không: đưa một người bạn trai hết mực thân thương tin
cậy về thăm mẹ, sau một chuyến đi xa rất đỗi tự hào. Cái hạnh phúc đó đã
đến với Thảo chắc chắn như một vật cầm tay, nhưng giờ đây, Thảo kiên
quyết tạm buông nó ra vì nhiệm vụ. Nhưng trong lòng cô không sao tránh
khỏi những day dứt âm thầm.

Con tàu vẫn phóng băng băng. Đã qua ga Phủ Lý. Trăng sắp mọc. Đằng

sau những tảng mây đen nặng trĩu ở chân trời, nứt ra một quầng sáng đỏ tía.
Cánh đồng vừa mở cống làm chiêm, nước dồn về mênh mông, nổi lên
những gợn sóng lăn tăn màu sáng bạc. Trên đường quốc lộ chạy song song
với đường tàu, một đoàn xe kéo pháo từ phía sau đang hối hả vượt lên.
Những nòng pháo lênh khênh, phủ đầy lá ngụy trang, lao đi vun vút. Thảo
nghiêng người, ló hẳn đầu ra ngoài cửa sổ. Gió tạt mạnh vào mặt làm cho
Thảo cảm thấy dễ chịu. Bầu trời sáng dần. Vầng trăng lấp ló ở đằng sau
những lũy tre biêng biếc sương đêm, Dưới ánh trăng, quê hương bao la trải
rộng trước tầm nhìn của Thảo, gợi lên bao kỷ niệm ngọt ngào. Ở đằng sau
những lũy tre mờ sương kia, có một nơi gọi là làng Thanh Nhạn. Ở đó,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.