THUNG LŨNG CÔ TAN - Trang 28

- Chỗ này có hút thuốc được không đồng chí «tư lệnh»?

- Được chứ! «Chính ủy» vẫn còn thuốc đấy à?

- Còn mấy điếu.

Vừa nói, Thảo vừa ngồi xuống, ngó vào đống ba lô ở trong hốc đá, khe

khẽ gọi:

- Anh Quang! Anh Quang! Dậy hút thuốc.

Không thấy Quang trả lời. Chỉ nghe tiếng thở đều đều vọng ra. Thảo

quay lại, lấy một điếu thuốc đưa cho Ngàn, thì thầm:

- Anh ẩy ngủ rồi.

Ngàn lấy chiếc võng bạt trùm kín đầu rồi nằm sấp xuống bật lửa hút

thuốc. Nhìn chấm lửa lấp lóe trong lòng bàn tay Ngàn, Thảo chép miệng:

- Tội cho anh ấy, vừa rồi thèm quá nhưng không dám hỏi, cứ ca cẩm mãi

không biết ở đây có được hút thuốc không.

Hình như không để ý đến sự ái ngại của Thảo, Ngàn khoan khoái ngồi rít

từng hơi thuốc thật dài. Anh cảm thấy khói thuốc êm lịm ngấm vào đến tận
gan, tận ruột. Lúc này, Ngàn vững dạ lắm. «Thế trận» đã bày xong, không
chông chênh như đoạn đường vừa rồi. Tuy lực lượng trong tay anh chỉ có
ba người là bộ đội đeo sao đi hộ tống đội khảo sát, còn thì toàn là những
tay súng «nghiệp dư» của tuyến. Nhưng anh rất tin vào sức chiến đấu của
đồng đội. Từ ngày được biệt phái về công tác ở tuyến, anh đã chứng kiến
những tay súng «nghiệp dư» này chiến đấu hàng trăm trận với máy bay
địch. Tất nhiên đánh địch ở trên trời có khác với đánh địch dưới mặt đất.
Nhưng không sao, trong chiến đấu cái chính là sự dũng cảm.

Điếu thuốc cháy gần hết, Ngàn quay sang hỏi Phương Thảo:

- Đã phân công gác chưa?

- Cũng chả cần phân công nữa - Thảo khẽ đáp - Để các anh ấy ngủ lấy

sức sáng mai còn làm việc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.