THUNG LŨNG SALICANDE - Trang 132

khách và nghiêng mình.

- Ta là Maya, một nữ văn sĩ Phiêu bạt, con gái của Sonja, mẹ của Jwel,

Deli và Ellel…

Bà cười nhẹ.
-… và là vợ của ông Borges. Chào mừng các cháu tới đây. Thứ lỗi cho ta

vì hồi nãy đã đẩy các cháu. Ta đi dưới mưa rào… mưa dầm… ngập nước từ
nhiều ngày nay rồi. Ta hối hả tìm lại…

Giọng nói trầm hơi khàn của bà đặc biệt quyến rũ, vừa cương quyết vừa

du dương. Maya phát âm các từ như thể bà cẩn thận lượm chúng từ một bó
khả năng và tẽ hẳn chúng ra trước khi quyết định nói. Bà tủm tỉm khi thấy vẻ
ngơ ngác của cặp song sinh.

- Ta diễn đạt không mạch lạc, đúng không? Ta vừa… ừm… ở trong tình

trạng viết, hoàn toàn bị chìm đắm trong công việc của ta. Các cháu là những
người đầu tiên mà ta mở lời từ mười ngày nay rồi. Vậy nên ta nói như ta viết,
xem xét từng từ trong phạm vi dàn trải ra…

Thấy hai anh em nhìn mình chằm chặp đầy sửng sốt, bà phác một cử chỉ

xin lỗi.

- Ta sợ là ta phải cần thêm chút thời gian để trở lại… ý ta là trở lại thực tế

của…

Huơ tay khắp lượt căn phòng, bà vờ tỏ thái độ bất bình.
-… lộn xộn quá… đúng là bãi chiến trường nhỉ? Hay có thể gọi chính xác

hơn là lộn tùng phèo?

Câu cuối cùng khiến bà phì cười. Và tiếng cười của bà hình như cũng góp

phần vào câu nói. Bà Maya gỡ khăn choàng dài và lũ trẻ thấy bà đeo một
chiếc ba lô lèn cứng. Bên hông phải bà, gắn vào chiếc dây lưng, treo lủng
lẳng một bao da đen được trang điểm một cây bút bằng bạc.

Bà lôi từ bao ra một cuốn sổ nhỏ cũng bằng da và một cây bút chì. Bà

ngậm đầu chì một lát cho mềm trước khi hí hoáy ghi lại điều gì đó. Rồi bà
gập sổ và lại xếp tất cả vào túi. Động tác của bà thật chính xác và đồng điệu.
Đôi khi bà dừng lại một chút, nghe ngóng, như thể bà tìm cách để nắm bắt
điều gì, rồi lại tiếp tục cử chỉ dở dang, tựa như nước bị một hòn đá làm đổi
dòng chảy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.