THUNG LŨNG SALICANDE - Trang 168

Mưa
Rung rinh
Nhập nhằng
Nhẹ nhàng
Động tác thủy triều của nó
- Một bài thơ về mưa sao? Con ghét mưa mà!
- Chính xác. Nhưng con thử nhìn nó theo hướng tích cực. Thế rồi, hôm

nay trời không mưa, nên dễ hơn!

- Con sáng tác bài thơ thế nào? Con phải suy nghĩ nhiều không?
- Không, lần đầu tiên, con không nghĩ! Nó như thế này: con nhìn cái gì đó,

một con bướm bay hay một thân cây đung đưa. Con nhìn rất lâu và đột nhiên
những từ xuất hiện. Và con để bị cuốn đi, thế thôi.

Thầy giáo gật đầu.
- Đúng vậy, đó là một cách để tiến hành. Nhưng không phải lúc nào cũng

dễ dàng như vậy đâu. Có thể sẽ còn phải làm việc rất nhiều sau khi có bản
thảo đầu tiên…

- Dạ… con tự nhủ sẽ kiểm tra từ ‘thủy triều’. Con thích từ này bởi nó gợi

hình ảnh của biển, nhưng con không chắc chắn điều nó muốn diễn đạt.

- Con có lẽ đang đề cập tới một giai đoạn khác rồi: giai đoạn của công việc

sau trực giác đầu tiên.

- Hãy kể cho con nghe đi, thầy Blaise! Chính xác người văn sĩ Phiêu bạt

phải làm gì? Khi nào họ bắt đầu phải đi ngao du? Họ có thể đi hai người
không, ý con là, với một người bạn gái chẳng hạn? Vào lúc bao nhiêu tuổi?

Trong hơn một giờ đồng hồ liền, Blaise dũng cảm đối mặt với một loạt câu

hỏi liên tục. Ông nhanh chóng hiểu rằng Claris đã bị Maya và Ellel chinh
phục, nhìn thấy trong người này hình ảnh người mẹ mà mình không còn nữa,
còn trong người kia là hình ảnh của một người bạn lý tưởng. Tuổi thơ không
phân biệt được tình bạn và tình yêu. Giống như những người đang yêu, Claris
đồng hóa mình, lý tưởng hóa mọi chuyện và run lên vì sốt sắng.

Với nó, đó là dịp để thoát ra khỏi một thế giới phần lớn là đàn ông: Eben,

Jad, Dag, Sem, và mình… Con bé có thể sẽ học được từ gia đình Borges rằng
một đứa con gái có thể trở nên mạnh mẽ, chủ động và nữ tính. Thề có chiếc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.