THUNG LŨNG SALICANDE - Trang 184

Nghe những từ này, Eben rùng mình nhìn Maya, như thể ông vừa nhìn

thấy một bóng ma.

- Không có gì xóa bỏ nó cả. Không bao giờ. Người ta chỉ giả vờ, thế thôi.
Câu trả lời của Công tước bắn ra đắng chát, còn Blaise nắm lấy điều mà

Maya đã hiểu. Gặp lại gia đình Borges, đặc biệt là Maya, người từng rất gần
gũi với Sierra, là khơi lại vết thương của Công tước. Ông lại chệch choạc bên
bờ vực nỗi u sầu của mình. Maya nắm tay Eben, thì thầm:

- Ôi, Eben, ông sẽ chẳng bao giờ tìm được sự thanh thản sao?
Giọng nói nhiều âm sắc của nữ gia kể chuyện tràn đầy lòng trắc ẩn khiến

mắt Blaise cay xè. Eben lặng người, nhìn Maya chằm chặp. Ông đã luôn hành
xử để không ai dám biểu lộ lòng thương hại với ông. Để chống lại nó, ông
đứng tách biệt hẳn, giữ khoảng cách với mọi người, tạo sự lạnh lùng và một
sự giữ kẽ mà cuối cùng ông đã cảm nhận được. Ấy thế mà bỗng dưng Maya
với giọng nói của bà, bàn tay bà…

Công tước luồn những ngón tay vào mớ tóc, dựng chúng xù hơn nữa. Nữ

văn sĩ Phiêu bạt đã nói lên một sự thật. Sự thật của chính ông. Ông sẽ không
bao giờ tìm thấy sự thanh bình. Nỗi đau, sự tiếc nuối, sự trống vắng sẽ luôn
hiện diện, như những cái dằm trong móng tay vậy.

Bỗng nhiên Công tước nhận ra rằng trong những năm qua mình đã không

ngừng chờ đợi. Đợi Sierra trở về, đợi nỗi đau qua đi, đợi sự nổi loạn tan đi.
Sierra chắc chắn sẽ không quay về. Mọi cuộc nổi loạn đều vô vọng. Chỉ còn
lại nỗi đau mà đôi mắt thủy ngân của Maya đang rót vào đó một sự thương
cảm ngọt ngào và sâu sắc, mà ở một mặt nào đó, thừa nhận nỗi đau của ông
và chính thức hóa nó. Ông có lẽ sẽ chẳng bao giờ được bình yên.

Ông chầm chậm rút tay ra, mắt không rời Maya, bước rất nhanh ra khỏi

phòng.

Nữ văn sĩ Phiêu bạt tựa mình vào lưng ghế bành, để mặc nước mắt rơi.

Blaise và Borges tiến lại gần và ngồi quanh bà. Borges dúi vào tay bà một
chiếc khăn mùi xoa, Blaise đặt cốc rượu vào tay kia. Như thể chỉ chờ đợi
những cử chỉ này để ngừng khóc, bà lau những giọt nước mắt, rồi hỉ mũi ầm ĩ
hệt như một đứa trẻ, còn Bahir tủm tỉm cười.

- Tôi lẽ ra không nên… Tôi đã chọc thủng phòng tuyến bảo vệ mà ông ấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.