THUNG LŨNG SALICANDE - Trang 205

xuyên xảy ra nơi cụ: một là, văn bản này rất quan trọng vì nó được viết trên
giấy, rất quý; hai là, nó chẳng có ý nghĩa gì vì đó là giấy vệ sinh.

Maya tư lự bình luận:
- ‘Chẳng có gì là vô nghĩa, chẳng có gì là quan trọng’.
- Đương nhiên rồi, văn bản hiến chương, được mở đầu bằng câu Maya vừa

đọc, là hình ảnh của ông ấy: một thể loại thơ tỉnh lược và hình tượng. Không
có điều khoản nào, không có chương trình hành động hay các thể lệ. Hiến
chương - tôi chắc sẽ chẳng bao giờ gọi thế nếu tiêu đề ấy đã không hiển hiện
rõ ràng như vậy - chỉ có một trang, phía dưới có rất nhiều chữ kí và những
dấu khó luận ra. Khi đó, tôi chỉ xem nó là một trong nhiều trò giễu chơi của
ông tôi thôi. Nhưng xem xét kĩ lại, ngoài sự chế nhạo hiển nhiên mà cụ Soma
vẽ quanh văn bản, vẫn có điều gì đó trong bài viết, trong những chữ kí, đem
lại cho nó một đặc tính quan trọng.

- Càng quan trọng hơn vì nó được thể hiện dưới hình thức của một chuyện

cười phù phiếm. Ông nội của ông không phải là người thường đâu, Blaise à,
tôi muốn biết về ông ấy. - Bahir nói quá lên, vừa nói vừa vuốt mạnh bộ râu.

Blaise lơ đễnh gật đầu. Ông nói to những suy nghĩ của mình, mày chau lại,

mắt khép hờ nhòa đi bởi những đọn khói thơm.

- Tôi đã không liên hệ những chuyện này với Sierra. Vậy là Mộc Linh Thể

dựa vào điều đó! Buổi tối mà Sierra mất tích, có lẽ cô ấy đã nhận được lời lêu
gọi từ Liên minh. Khi nghe Maya nói từ này, tôi mới sực nhớ lại câu chuyện
cũ rích ấy. Chính tôi có lẽ cũng không phải là một… đồng minh đâu. Đúng
hơn là một người không mời mà đến. - Blaise nói nốt câu, cảm thấy có phần
cay đắng.

Maya nhìn ông nhẹ nhàng nói:
- Tuổi thơ luôn hiện hữu, phải không? Vì điều tốt lành nhất và cũng vì

điều tệ hại nhất, nó vẫn luôn ở đây, trong mỗi chúng ta.

Trong giây lát, Blaise trề môi xuống như đứa trẻ sắp mếu. Giọng kể

chuyện của nữ chủ nhân có khả năng đánh thức những xúc cảm sâu kín nhất
trong ông. Blaise lại thấy gương mặt thảm hại của Eben trước khi rời khỏi
căn phòng. Ông không có thời gian dành cho những cảm xúc tuổi thơ, không
phải bây giờ. Ông luồn tay vào trong tay áo và nhún vai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.