THUNG LŨNG SALICANDE - Trang 226

bao bọc quá êm ái dưới đống chăn đồ sộ, cô không thể biến sự hăm dọa của
mình thành hiện thực được.

Claris chìa tay về phía anh trai.
- Tới nhanh đi, em đã làm ấm chỗ cho anh rồi này…
Con bé trông có vẻ bé nhỏ, lọt thỏm trong tấm chăn lông, chỉ nhìn thấy

mỗi mái tóc bù xù lộ ra. Jad cởi quần áo trong chăn dưới ánh mắt của các cô
gái. Họ phì cười khi thấy cậu vất vả để mặc bộ đồ ngủ.

Ellel ngáp dài, nói:
- Chúc ngủ ngon. Đừng quên thổi nến trước khi ngủ nhé. Rất nguy hiểm…

vì quá nhiều gỗ…

Đó là những câu cuối cùng của chị em nhà Borges. Họ chìm ngay vào giấc

ngủ ngon lành. Claris xích lại gần anh trai và cầm lấy tay anh. Jad biết em gái
mình đang cố gắng không nghĩ tới một buổi tối khác cũng trong nhà kho này.

- Hít thở đi em… thật sâu vào…
Claris hít một hơi thật sâu.
- Tốt… Bây giờ, em hãy tập trung. Tập trung lên bàn chân, lên các ngón

chân - Jad tiếp tục bằng cái giọng mà cậu muốn trấn an em gái, nhưng những
âm thanh bị phát ra ồ ồ như trong hang động.

Claris phì cười.
- Em không thể! Thật là ngu ngốc để tập trung lên các ngón chân…
- Tại sao, làm ơn đi?
- Nó cứ buồn buồn làm sao ấy!
Claris cười nắc nẻ. Vui vì em mình được thư giãn nhường ấy, Jad nhíu

mày, vờ bất bình:

- Rõ ràng là em chẳng cố gắng gì cả…
Claris kéo cổ anh trai và ấp hai vầng trán vào nhau.
- Có mà, em đã cố gắng hết sức rồi. - Nó thì thầm.
Hai đứa trẻ cứ giữ yên như vậy, hai trán chạm nhau, cùng nhịp thở. Jad

không nghĩ ngợi gì và gửi cho em gái những hình ảnh an bình: một chậu cây
cảnh, mặt hồ Salicande phẳng lặng, làn gió mát dịu trong căn nhà trên cây,
âm thanh lúc cưa gỗ… Cậu bắt đầu hát dù thậm chí còn không nhận ra điều
ấy, ba nốt nhạc, luôn luôn giống nhau, những nốt mà cậu đã nghe Jwel thốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.