THUNG LŨNG SALICANDE - Trang 362

Jad thì thầm với Claris:
- Orpheus đáng thương… Là con của bà Chandra ngày hôm nay chắc chắn

sẽ là hành động anh hùng nhất của anh ấy.

- Oài, không có cánh, nhỉ?

•   •   •

Buổi tối, Chandra mắt đỏ hoe nhưng nụ cười rạng rỡ trên môi, luôn tay

luôn chân trước bếp lò. Eben mời mọi người ăn tối và mẹ Ugh rất lấy làm vui
vẻ khi là người tính toán sao cho bữa ăn được thịnh soạn. Thêm ông Dag và
ông Sem nữa sẽ là mười một người… Nếu mình đã không tẩy mặn những
miếng giăm-bông, thì bọn họ sẽ phải làm thế nào chứ? Ugh chỉ còn có da bọc
xương! Cứ nghĩ tới lão già điên khùng đã khiến nó phải săn những con chim
Không cánh là mình phát bực!

Sau bữa ăn vui vẻ và no căng, ông Sem đưa nhà Borges và lão Đoản Cầm

về Salicande bằng xe ngựa. Họ vui vẻ từ biệt nhau, mọi người sẽ phải gặp lại
nhau vào mùa thu hoạch nho sắp đến. Lão Đoản Cầm, dự định ở lại làng ít
lâu, hứa với Ugh sẽ tới thăm lâu đài hàng ngày để dạy cậu đánh đàn, nhưng
qua vai cậu chàng, lão vẫn luôn để ý phản ứng của một Chandra lúc này đã
giảm đi vẻ càu cạu.

Trăng đã lên cao khi cặp song sinh về đến phòng của chúng. Jad thả mình

xuống giường, quăng giày tứ tung.

- Ôi, dù thế nào về nhà cũng vẫn tốt! Anh nhớ các món ăn của vú Chandra

quá!

- Em sẽ mách Deli. - Claris cười đáp.
Nó cảm thấy thư giãn từ lúc trở về nhà. Trong căn phòng tuổi thơ của

chúng, nó lại có anh trai của riêng một mình nó. Có tiếng gõ cửa và ông Eben
bước vào.

- Vẫn chưa lên giường sao?
- Chúng con vừa về đến phòng mà! - Claris cự lại - Nhưng cha sẽ không đi

chứ hả? Cha có quyền được ôm hôn chúng con ngay cả khi chúng con còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.