THUNG LŨNG SALICANDE - Trang 429

chúng. Không, mọi chuyện không diễn ra như thế… Và chính lúc cậu nghĩ
‘lớp voan’ thì cậu đã nhìn thấy chúng hệt như vậy. Và nếu mình nghĩ tới…
hành lang. Jad thấy những hành lang, những đường ống, những cây cầu
ngang với màu sắc đa dạng bắc ngang dọc căn phòng theo mọi hướng.

- Cha!
Eben quay lại, tìm xem giọng nói của con trai vang lên từ đâu.
- Jad à? Con chưa ra ngoài ư? Ở đâu vậy? Cha không nhìn thấy con đâu

cả!

- Cha, sự di chuyển của các khối cầu có hình dáng của những gì ta tạo cho

chúng. Chỉ cần… nghĩ đến điều ấy thôi!

Chỉ cần nghĩ đến điều đó thôi ư? Nó muốn nói điều gì? Eben không giỏi

chơi trò này, những ảo ảnh ấy của tâm thức, những hình ảnh ảo của ngôn ngữ.
Ông cần cái gì đó thực tế để chống lại. Thề có lưỡi kiếm của Arami, ta đã
ngấy đánh vào không khí rồi. Tại sao trước mặt ta không phải là những tên
lính chiến chứ?

Eben lùi một bước. Một chiến binh khổng lồ đứng trước mặt ông. Hay

đúng hơn là một hình ảnh chiến binh, một khối trong suốt mà qua đó ông
nhìn thấy một tên lính chiến thực sự, rồi một người nữa, kéo dài đến bất tận.
Jad và Bahir có lý, sương mù có hình dáng mà ta nghĩ đến. Công tước cười
to.

- Mi sẽ làm nên chuyện đấy! Vậy thì đến đi, chàng lính chiến cồng kềnh

kia!

Ông vung hai thanh kiếm về phía trước, tên chiến binh trong suốt cũng từ

từ nâng một cánh tay ma quái và một cái chùy khổng lồ xuất hiện trong tay
hắn.

•   •   •

Jad thấy cha tấn công, né tránh, xoay người, chống đỡ, mà không nhìn

thấy ông đánh lại cái gì. Cha hẳn đã tạo được một hình dáng cho năng lượng.
Mỗi người có cách riêng của mình…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.