THUNG LŨNG SALICANDE - Trang 430

Cậu nhắm mắt phải và xem xét bàn cờ tâm trí. Cậu xác định được bức

tượng đại diện, một cậu bé đứng thẳng, tay chĩa ra một chiếc cung trong góc
bàn cờ. Trong tâm thức, cậu đưa nó trượt về phía giữa bàn cờ. Ngay lập tức,
tất cả các quân cờ khác dịch chuyển lại các thế trận xung quanh nó.

Có chiến binh áo đen… Cha… Nữ cung thủ…
Jwel … Nhạc công… Lão Đoản Cầm chăng? Jad nhẩm trong đầu cho bức

tượng quay để xác định đường nét của nó mà không sao thành công. Cậu định
di chuyển nó như đã làm với tượng của mình, nhưng nó không nhúc nhích.
Khi ấy, cậu cho di chuyển bức tượng nữ cung thủ, nó cũng không di chuyển.
Mình chỉ có thể di chuyển bức tượng của mình thôi.

Cậu tiếp tục với bức tượng của mình và cho nó xoay nhẹ, tới tận lúc nó đối

diện với người nhạc công. Giờ cậu nhận ra một vết sẹo trên mặt.

Orpheus! Dĩ nhiên rồi, cần phải tôn trọng luật chơi. Đến lượt cậu ấy đi…

•   •   •

Quỳ cạnh Chandra, Ugh khóc nức nở. Mẹ cậu không còn cử động nữa.

Cậu có cảm giác một nhát dao đang cứa vào tim mình. Cậu thầm nghĩ: ‘Mẹ
mình đã chết, mẹ đã chết…’. Cậu lấy vạt áo lau nước mắt một cách giận dữ.
Cậu nghĩ mình không được ở đây mà khóc lóc. Cậu nhìn xung quanh, tìm
một thứ vũ khí.

Jad gieo những con xúc xắc, nhưng vẫn tập trung vào bức tượng nhạc

công: yếu tố thứ năm + Hỏa. Jad cười. Đến lượt cậu chơi. Trên bàn cờ, nhân
vật của cậu trượt về phía người nhạc công.

Ugh nhìn khắp phòng, rồi đặt tay vào vết xăm, cậu chạy băng qua phòng

học, vạch ra một đường trên lớp sương mù để đến lấy chiếc đàn violin đặt
trên bàn.

Công tước thấy hình ảnh tên chiến binh nhòa đi rồi biến mất. Khi đó, cả

ông cũng cảm thấy sự hiện diện của nàng. Một hơi thở thổi vào cổ. Một
khuôn miệng gắn trên môi ông.

- Sierra…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.