THUNG LŨNG SALICANDE - Trang 45

xuyết màu hổ phách trong đôi mắt xanh lơ của nó. Cậu cũng có những chấm
ấy trong cặp đồng tử đen nhánh của mình. Cậu cười với em gái.

Tôi đã đến, vả lại, để đằm mình trong suối.
Nhưng dòng suối đã đổi chỗ mất rồi.
Vĩnh biệt nhé, đứa trẻ dại khờ mà tôi lại ở trong con nước ấy.
- Em có nhớ đoạn này không hả?
Hãy tận dụng, các người, hãy tận dụng thời gian trôi.
Một đêm, chẳng là gì.
Nếu không ngủ đêm nay bạn sẽ ngủ ngày mai…
Một âm thanh vang dội và chát chúa làm hai đứa trẻ giật nảy mình. Chiếc

tù và mù là đồ vật duy nhất được tìm thấy trong ngọn hải đăng cổ lúc nó được
khám phá. Nó vang rất xa, và người trong lâu đài dùng nó để gọi bọn trẻ khi
chúng mải chơi quên về nhà (những hồi ngắn), hay để gọi dân làng trong
trường hợp có báo động (những hồi dài). Đối với cặp song sinh, âm thanh đó
là âm thanh của biển mà chúng không biết.

- Ja - ad ơi! Cla - ris ơi! Chúa ạ, vẫn còn vắt vẻo trên cây đó à! Thế bữa

trưa thì sao, nó sẽ tự ăn chắc?

Nghe thấy tiếng gọi nồng ấm của vú nuôi, cặp song sinh liền thấy lại tuổi

thơ và tình trạng nghịch ngợm vắt vẻo của chúng trên cây. Chúng cười phá
lên xua tan đi mọi đau khổ và phiền muộn, chúng hối hả trượt xuống trước
khi thân hình bảy mươi cân thương mến kia leo lên kiếm chúng và kết liễu
ngôi nhà nhỏ khập khễnh lung lay này.

Chưa đủ mạnh.

Tối hôm đó, Jad lại bị một trong những cơn ác mộng muôn thủa viếng

thăm. Cậu sống lại một cảnh tượng luôn tái diễn mà cậu không còn biết đó là
một kỉ niệm hay là một ảo mộng.

Đó là buổi tối dạ hội, cặp song sinh thiu ngủ trong tiếng đàn dương cầm.

Trong giấc mơ của mình, Jad tỉnh giấc đúng lúc nhìn thấy chiếc váy màu đỏ
pha vàng của mẹ cậu băng qua ngưỡng cửa phòng. Cậu bật dậy, và đi tìm mẹ.
Cậu trèo lên cầu thang, tiếng nhạc dìu dặt, tiếng ồn ào vui vẻ của lễ hội giảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.