THƯỢC DƯỢC ĐEN - Trang 208

Chương 15

Tôi vượt qua đường biên đúng lúc bình minh. Thành phố Tijuana cũng

thức dậy khi tôi vào đến đại lộ Revolution, con đường lớn nhất của thành
phố. Trẻ con ăn xin đang đào bới đống chai hộp vứt đi tìm bữa sáng, người
bán hàng rong tất tả khuấy nồi cháo trên lò, các thủy thủ và lính hải quân
sau một đêm truy hoan đang được dìu ra khỏi nhà chứa. Những kẻ khôn
ngoan thì đều tìm đến Calle Colon

[51]

hay hành nghề bán ma tuý rong, bọn

ngốc nghếch thì đổ về phía Đông Tijuana để xem buổi biểu diễn khỉ lúc
sáng sớm. Xe du lịch đã nối đuôi nhau xếp hàng trước các cửa hàng bán đồ
hạ giá. Giới giàu có thì đi những chiếc Chevy

[52]

sản xuất từ trước chiến

tranh trong các bộ đồng phục đen trông chả khác gì thành viên của bọn
Nazi.

Tôi lùng sục trên đường tìm Lee và chiếc Ford sản xuất năm 1940 của

cậu ta. Tôi định dừng lại hỏi cảnh sát tuần tra biên giới nhưng lại chợt nhớ
anh bạn mình đã bị đình chỉ công tác và đang mang vũ khí bất hợp pháp
trên người nên đành thôi. Nhớ lại khách sạn Divisidero tôi đã từng đến
trong những chuyến đi tham quan từ thời học cấp ba, tôi quyết định đi ra
khu ngoại vi thành phố nhờ người Mỹ giúp đỡ.

Toà nhà xây theo phong cách Art Deco

[53]

xấu xí đứng lạc lõng với dãy

nhà ổ chuột. Tôi phải hăm doạ anh chàng nhân viên lễ tân anh ta mới chỉ
cho tôi “phái đoàn nhà Loew” ở phòng số 642 phía sau tầng trệt, giọng quát
tháo đã vọng ra từ bên trong.

Fritzie Vogel vẫn đang lớn tiếng. “Tôi vẫn khẳng định chúng ta phải tóm

được thằng Nam Mỹ đó! Lá thư gửi tờ Herald không nhắc đến bộ phim đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.