THƯỢC DƯỢC ĐEN - Trang 369

“Nhưng con không muốn đến châu Âu. Trời ơi, Scotland. Con chưa bao

giờ thấy bố nói chuyện về nơi đó mà không thể hiện thái độ kinh tởm.”

“Có phải con nhớ anh chàng nhiều răng kia không? A, đúng rồi. Vậy thì

để bố làm cho trái tim con được thanh thản nghỉ ngơi nhé. Thành phố
Aberdeen không thiếu những anh chàng chất phác khỏe mạnh, vạm vỡ còn
hơn anh chàng kia nhiều. Bố đảm bảo với con là con sẽ không thiếu những
con người như vậy. Chuyện chúng ta tìm đến Bleichert xảy ra lâu rồi, bây
giờ con níu kéo anh ta chỉ gây nguy hiểm thôi. Thậm chí có thể dính dáng
đến pháp luật.”

“Ôi, bố. Con không…”
Tôi bước vào phòng. Madeleine đang nằm trên chiếc giường lớn có

trướng bên trên đầu gối trên lòng cha, còn Emmett thì đang vỗ về cô con
gái. Ông bố nhận ra tôi trước tiên, Madeleine nhỏm dậy khi không thấy cha
vỗ về nữa. Thấy tôi cô nàng giật mình thét lên.

Emmett vội vàng bịt miệng cô con gái lại. Ông ta nói: “Đây không phải

hành động bất chính, anh chàng ạ. Đó là tình cảm bố con và chúng tôi có
quyền làm như vậy.”

Vẫn giọng nói đặc sệt như khi ngồi ăn tối mấy năm trước. Tôi nói rất

bình thản: “George Tilden giết Elizabeth Short. Vào ngày 12 tháng 1 cô ấy
gọi điện đến đây và một người trong gia đình ông sắp xếp cho cô ấy gặp
George. Cô ấy tự đi xe buýt đến Wilshire gặp ông ta. Bây giờ thì ông nói
nốt phần còn lại đi.”

Madeleine trợn tròn mắt run rẩy trong tay cha mình. Emmett nhìn chằm

chằm khẩu súng đang chĩa vào mình. “Tôi không phủ nhận điều đó và tôi
cũng không muốn cản trở anh thực thi pháp luật. Anh có muốn tôi chỉ cho
anh chỗ tìm George không?”

“Không, trước tiên tôi muốn ông nói về hai người, sau đó là sự sắp đặt

của ông.”

“Không phải như vậy. Tôi sẽ chúc mừng thành công của cậu, sẽ nói cho

cậu biết George hiện đang ở đâu và chúng ta cứ để mọi chuyện dừng lại ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.