THƯỢC DƯỢC ĐEN - Trang 38

Kay mỉm cười. “Em cũng vậy, nhưng em lại không biết mình cần gì cả.

Còn anh cần gì?”

Tôi quay nhìn lên phía sàn thi đấu. Vài chục khán giả đang ngồi xung

quanh vòng thi đấu trung tâm, hầu hết đều là các nhân viên cảnh sát đã hết
giờ làm và hầu hết đều hút thuốc. Khói bay mù mịt trên sàn thi đấu, ánh
sáng từ trên trần nhà soi xuống biến nó thành màn sương mù màu vàng
nhạt bao phủ bên trên. Tất cả các con mắt đều đổ dồn về phía Blanchard và
đối thủ của cậu ta. Tiếng la hét, huyên náo cũng đều cổ vũ cho cậu ta -
nhưng chưa có sự xuất hiện của tôi trên sàn thì những hành động đó chưa
có ý nghĩa gì cả. “Tôi là một phần ở đây. Đó là thứ tôi cần.” Tôi trả lời Kay.

Kay lắc đầu. “Anh thôi không thi đấu từ năm năm trước rồi. Đó không

còn là cuộc đời của anh nữa.”

Thái độ hung hăng của cô nàng làm tôi nổi cáu. Tôi khự lại. “Và bạn trai

của cô cũng không bao giờ như tôi được, cô cùng chẳng khác gì mấy cô
nàng bụi đời đường chợ trước khi cậu ấy vớ được cô. Cô…”

Kay Lake làm tôi buộc phải ngừng lời khi cô ta cười phá lên. “Anh đã

bao giờ đọc những bài báo viết về em chưa?”

“Chưa. Thế còn cô thì đọc về tôi rồi sao?”
“Đúng thế.”
Bây giờ thì tôi không còn lý do để khự lại. “Tại sao Lee lại bỏ sự nghiệp

thi đấu? Tại sao cậu ta lại gia nhập lực lượng cảnh sát?”

“Bắt bọn tội phạm làm anh ấy cảm thấy mình sống có kỷ cương hơn.

Anh có bạn gái chưa?”

“Tôi dành trọn cuộc đời cho Rita Hayworth. Cô thường ve vãn rất nhiều

cảnh sát hay tôi là trường hợp ngoại lệ?”

Tiếng la hét lại bắt đầu phát ra từ phía đám đông. Tôi quay sang và thấy

đối thủ tập luyện của Lee ngã xuống sàn. Johnny Vogel trèo qua dây lấy
miếng đặt miệng ra; mồm cậu ta chảy đầy máu. Khi tôi quay sang chỗ Kay
thì cô ta đã tái xanh mặt mày, người thu lu trong chiếc áo khoác. Tôi nói.
“Tối mai còn tồi tệ hơn. Tốt nhất cô nên ở nhà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.