THƯỢC DƯỢC ĐEN - Trang 387

Kay đang lúi húi xếp một đống sách vở vào thùng xe nên không nhìn thấy
tôi. “Lee đưa cho em bao nhiêu trong số tiền một trăm ngàn đó?”

Kay lặng người: “Lee nói với anh về Madeleine Sprague và em khi đó

rồi sao? Có phải vì vậy mà từ đó đến giờ anh vẫn căm ghét Betty Short?”

Kay mân mê mấy cuốn vở của học sinh rồi quay lại nhìn thẳng vào mắt

tôi. “Anh là như vậy. Có những lúc anh quá tốt.”

Nàng giận dữ đóng sầm thùng xe, ánh mắt đờ đẫn. “Em không thèm

nhận một xu trong số tiền bẩn thỉu đó. Em cũng không biết chuyện quan hệ
của anh với Madeleine Sprague cho đến khi những thám tử mà em thuê nói
với em. Cho dù thế nào thì Lee cũng sẽ ra đi. Em không biết có còn gặp lại
anh ấy không, nhưng em muốn anh ấy cảm thấy thoải mái nếu có thể. Anh
ấy không dám gặp lại Emmett Sprague nên em đến nhận tiền giúp. Dwight,
anh ấy biết em yêu anh và anh ấy muốn chúng ta đến được với nhau. Đó
cũng là một trong những lý do khiến anh ấy ra đi.”

Tôi như bị chìm ngập trong vô vàn những lời nói dối. “Cậu ta không bỏ

đi. Cậu ta bỏ chạy vụ cướp ngân hàng Boulevard-Citizens, bỏ chạy Bobby
De Witt và chuyện rắc rối trong Sở.”

“Anh ấy yêu chúng ta. Anh đừng tước bỏ ý tốt đó của anh ấy!”
Tôi nhìn quanh khu bãi đậu xe. Đám giáo viên đang đứng nhìn cuộc cãi

vã giữa hai vợ chồng tôi. Họ đứng rất xa nên không nghe thấy những gì
chúng tôi nói nhưng chắc chắn họ sẽ kể cho bọn trẻ con nghe, sẽ đàm tiếu,
nói xấu chúng tôi. Tôi nói: “Kay, Lee biết ai là người giết Elizabeth Short,
em có biết điều đó không?”

Kay nhìn chằm chằm xuống đất. “Có.”

“Cậu ta chấp nhận cho qua.”
“Anh ấy quá xúc động lúc đó. Lee đi Mêhicô tìm Bobby và anh ấy nói sẽ

quay lại tìm tên giết người kia sau. Nhưng anh ấy không quay lại và em
cũng không muốn anh xuống đó.”

Tôi nắm vai cô vợ bóp thật chặt cho đến khi Kay nhìn vào mắt tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.