THƯỢC DƯỢC ĐEN - Trang 389

Chương 34

Tôi xin nghỉ ốm một tuần và ở lì trong khách sạn El Nido. Suốt ngày tôi

nghe nhạc jazz, cố không nghĩ đến tương lai của mình, tôi đọc đi đọc lại tập
hồ sơ mặc dù biết rằng vụ án đã kết thúc. Hình ảnh cô bé Martha Sprague
trẻ con, Lee và đôi khi cả bức tranh trong phòng khách nhà bà Jane tìm đến
tôi trong những giấc mơ.

Tôi mua tất cả các số báo của Los Angeles ra hàng ngày và đọc từ đầu

đến cuối. Vụ rắc rối đất đai đã lắng xuống nhưng không hề thấy đả động gì
đến cái tên Emmett Sprague. Toà án tiến hành điều tra những ngôi nhà có
sai phạm trong xây dựng và tôi cảm thấy có gì đó khuất tất trong chuyện
này.

Tôi ngồi hàng giờ nhìn bốn bức tường, trong đầu không hề nghĩ đến

chuyện gì nhưng cuối cùng tôi cũng phát hiện ra. Tôi có linh cảm mập mờ
rằng Emmett Sprague lợi dụng tôi và Lee để giết George Tilden. Với tôi
ông ta nói rất thẳng thắn: “Tôi sẽ cho cậu biết George đang ở đâu.” - hoàn
toàn đúng với tính cách của ông ta, tôi sẽ càng nghi ngờ nếu ông ta vòng
vo. Ông ta cho Lee biết George là kẻ giết người ngay sau khi bị Lee cho ăn
đòn. Có phải ông ta muốn trút hết cơn giận dữ của Lee sang kẻ giết Thược
dược kia? Có phải ông ta biết những thứ mà George ăn trộm về kia và
muốn chúng tôi phát điên lên mà giết hắn? Có phải ông ta muốn mượn thân
xác George gây thêm mâu thuẫn để hoặc là bản thân ông ta hoặc là hai anh
chàng cảnh sát một tham lam, một phiền phức kia phải trả giá? Tại sao như
vậy? Ông ta muốn tự bảo vệ mình bằng cách đó?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.