mình, để người kế tiếp cũng biết. Nước ngập lên quá cổ chân anh, chảy tràn
trên tấm ván gỗ anh dùng để ngủ. Và rồi không còn là nước nữa. Đường
hào đang sụp và bùn rỉ qua từ dưới những song sắt.
Họ đợi − mỗi một người trong bốn mươi sáu người. Không la hét, mặc
dù vài người chắc phải cố gắng ghê gớm để không hét lên. Bùn ngập lên
đùi anh và anh bám chặt vào những chấn song. Rồi một cái giật nữa đến −
lần này từ bên trái và không mạnh bằng cái giật đầu tiên vì phải truyền qua
lớp bùn.
Chuyện bắt đầu như xích thành hàng nhưng sự khác biệt là sức mạnh của
dây xích. Từng người một, từ ông Chào dọc theo hàng, họ lao người xuống.
Qua lớp bùn dưới những chấn song, không thấy gì, quờ quạng. Vài người
đủ tỉnh táo để bọc đầu mình lại trong áo sơ mi, che mặt bằng giẻ, mang
giày. Những người khác chỉ lao xuống, chỉ co người xuống và đẩy ra, vùng
vẫy để ngoi lên, tìm không khí. Vài người lạc hướng và hai người bên cạnh,
cảm thấy cái kéo không rõ hướng của dây xích, giật nó quay ngược lại. Nếu
một người không qua được, tất cả không qua được. Dây xích buộc họ cùng
với nhau có thể cứu tất cả hay không cứu ai cả, và ông Chào là Người
Truyền Lệnh. Họ nói chuyện qua dây xích như Sam Morse
và, lạy Chúa
cao cả, họ đều lên được. Như những kẻ chết chưa xưng tội, những xác chết
sống lại đi vẩn vơ, họ cầm sợi xích trong tay, tin vào cơn mưa và bóng tối,
đúng thế, nhưng phần lớn họ tin vào ông Chào và họ tin lẫn nhau.
Quá mấy cái chuồng nơi lũ chó nằm trong nỗi chán chường sâu đậm, quá
hai lán lính gác, quá chuồng của mấy con ngựa đang ngủ, quá lũ gà mái
đang vùi mỏ vào lông, họ lội bì bõm. Mặt trăng không giúp được gì vì nó
không có ở đấy. Cánh đồng là một vùng đầm lầy, đường mòn là một máng
ăn. Tất cả Georgia dường như đang trượt đi, tan ra. Rêu quét ngang mặt họ
khi họ tìm cách qua những cành sồi chắn trên lối đi. Lúc ấy Georgia gồm cả
Alabama và Mississippi, vì thế không có ranh giới tiểu bang để vượt qua và
dù sao đi nữa chuyện ấy cũng không quan hệ gì. Nếu họ biết chuyện, không
những họ sẽ tránh Alfred và mỏ đá khoáng feldspar xinh đẹp, mà sẽ tránh