THƯƠNG - Trang 180

đầu, lúc chị xuất hiện trong cánh cửa của căn nhà trên đường Bluestone.
Chiếc áo choàng âm thanh nào đấy sẽ nhanh chóng quàng quanh người chị,
như cánh tay ôm ấp và giữ vững chị suốt quãng đường. Thay vì thế, họ đợi
cho đến khi chiếc xe bò vòng lại, hướng về phía tây đến thị trấn. Và rồi
không lời nào. Những tiếng ậm ự. Không một lời nào.

Baby Suggs định chạy, nhảy xuống mấy bậc thềm hàng hiên theo sau

chiếc xe bò, hét lên, Không. Không. Đừng để Sethe lấy đi luôn đứa cuối
cùng. Bà đã định thế. Đã bắt đầu, nhưng khi bà từ sàn nhà đứng dậy và đến
sân, chiếc xe bò đã đi mất và một chiếc xe ngựa lăn bánh đến. Một đứa con
trai tóc đỏ và một đứa con gái tóc vàng nhảy xuống và chạy qua đám đông
đến bên bà. Một tay thằng nhỏ cầm quả ớt ngọt ăn dở và tay kia cầm đôi
giày.

“Mẹ nói thứ Tư.” Nó cầm đôi giày bằng lưỡi giầy. “Mẹ nói thứ Tư bà

phải sửa xong.”

Baby Suggs nhìn nó, và rồi nhìn người đàn bà đang giữ cương con ngựa

rậm rật trên đường.

“Mẹ nói thứ Tư, bà nghe chưa? Baby? Baby?”

Bà cầm lấy đôi giày từ tay nó − cao cổ và bết bùn − nói, “Xin lỗi. Chúa

ơi, con xin lỗi. Con thật xin lỗi.”

Xa ngoài tầm mắt, chiếc xe bò kẽo kẹt lăn xuống đường Bluestone.

Không ai ở trong xe nói câu nào. Nhịp đong đưa của chiếc xe làm đứa bé
ngủ. Mặt trời nóng hong khô áo của Sethe, như xác chết đang cứng dần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.