THƯƠNG - Trang 182

tràn ngập nỗi bồn chồn của những người da đỏ bộ lạc Miami đã chết không
còn chịu yên nghỉ trong những nấm đất phủ kín họ. Một giống người lạ
bước đi trên đầu họ, những con đường cắt qua những chiếc gối đất của họ,
giếng và nhà đẩy họ ra khỏi sự an nghỉ đời đời. Giận dữ vì họ đã ngu dại tin
rằng đất đai là thần thánh, hơn là vì bình an của họ bị xáo động, họ gầm gừ
trên bờ sông Licking, thở dài dưới tàng cây trên đường Catherine và cưỡi
ngọn gió trên những sân lò mổ. Paul D nghe tiếng họ nhưng anh ở lại vì
việc ấy nhìn chung không phải việc tệ, đặc biệt vào mùa đông khi
Cincinnati lấy lại địa vị của nó là thủ phủ của lò mổ và tàu thủy đường
sông. Cơn thèm thịt lợn đã dâng lên thành điên cuồng ở tất cả các thành
phố trong nước. Nông dân bán lợn kiếm được tiền, miễn là họ có thể nuôi
đủ lợn và bán chúng đi càng lúc càng xa. Và những người Đức tràn ngập
miền nam Ohio mang đến và phát triển những cách nấu nướng thịt lợn lên
mức cao nhất. Tàu chở lợn nghẽn sông Ohio, các thuyền trưởng hò hét với
nhau át tiếng ủn ỉn của mấy con vật là một âm thanh sông nước thông
thường như tiếng vịt trời bay trên đầu họ. Cừu, bò và gà vịt cũng được chở
lên xuống con sông ấy, và một gã da đen chỉ cần có mặt là có việc: chọc
tiết, giết, cắt, lột da, đóng thùng và để dành lại bộ lòng.

Cách lũ lợn kêu la một trăm thước, hai người đàn ông đứng sau một nhà

kho trên phố Western và lý do Stamp Paid để ý đến Paul D suốt tuần làm
việc vừa rồi đã rõ ràng, tại sao ông ngừng lại chờ khi ca tối đến, để bước
chân của Paul D bắt kịp bước chân của ông. Ông đã quyết định cho anh
xem mảnh giấy này − tờ báo − với hình vẽ của một người đàn bà giống
Sethe ngoại trừ cái miệng. Không giống chút nào.

Paul D kéo mẩu báo từ dưới lòng bàn tay của Stamp ra. Chữ in không có

nghĩa gì đối với anh cho nên anh không buồn liếc đến nó. Anh chỉ nhìn
khuôn mặt, lắc đầu không. Không. Chỗ cái miệng, thấy không. Và anh lắc
đầu không với bất cứ điều gì mà những vết cào màu đen nói, và với bất cứ
điều gì Stamp Paid muốn anh biết. Một khuôn mặt da đen không thể xuất
hiện trên một tờ báo vì bất cứ lý do khốn kiếp nào, nếu câu chuyện liên
quan đến khuôn mặt ấy là chuyện tốt lành. Nỗi sợ hãi nhói xuyên qua trái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.