THƯƠNG - Trang 194

PHẦN HAI

19

I24 ầm ĩ. Stamp Paid có thể nghe thấy tiếng nó từ tận ngoài đường. Ông

bước đến căn nhà, đầu ngẩng cao hết mức để không ai có thể nói là ông lén
lút, mặc dù trí óc lo âu của ông khiến ông cảm thấy mình đang thầm lén. Từ
lúc ông đưa cho Paul D xem mảnh báo và biết anh dọn ra khỏi I24 trong
cùng ngày, Stamp cảm thấy bứt rứt. Đã vật lộn với câu hỏi có nên nói cho
một người đàn ông biết hay không về người đàn bà của anh ta, và rồi đã tự
thuyết phục rằng ông nên nói, lúc ấy ông lại bắt đầu lo cho Sethe. Phải
chăng ông đã ngăn cản cơ hội hạnh phúc duy nhất của chị với một người
đàn ông tốt? Sự mất mát, lời đồn đại khơi khơi nổi lên trở lại từ người đàn
ông đã giúp chị vượt sông, bạn của chị cũng như bạn của Baby Suggs, có
làm cho chị bực mình?

“Mình già quá rồi,” ông nghĩ, “mình nghĩ không rõ ràng nữa. Mình đã

quá già và đã thấy quá nhiều.” Ông nằng nặc rằng ông không muốn ai biết
chuyện ông thổ lộ ở sân lò mổ − bây giờ ông tự hỏi ông đang bảo vệ ai.
Paul D là người duy nhất trong thị trấn không biết chuyện. Tại sao tin tức
đã đăng báo lại trở thành một bí mật phải thì thầm trong một sân lò mổ?
Một bí mật đối với ai? Chính là với Sethe. Ông đã làm chuyện sau lưng chị,
như một kẻ lén lút. Nhưng lén lút là nghề của ông − cuộc đời của ông, mặc
dù luôn luôn vì một mục đích rõ ràng và thánh thiện. Trước Cuộc Chiến tất
cả những việc ông làm đều là lén lút: đưa kẻ chạy trốn đến chỗ ẩn náu, đưa
tin mật đến chỗ công cộng. Bên dưới rau quả hợp lệ của ông là người lậu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.