THƯƠNG - Trang 222

lửa. Xa rời mẹ. Luôn luôn xa rời mẹ. Nhưng ngày hôm ấy tụi nó vui vẻ,
chạy lên và lăn xuống. Vẫn còn sớm − mùa trồng trọt đã đến nhưng chưa
có bao nhiêu thứ mọc lên. Mẹ nhớ cây đậu vẫn còn hoa. Cỏ thì mọc cao,
đầy những nụ trắng và những đóa hoa đỏ cao người ta gọi là Diane và thứ
gì đó màu xanh dương rất nhạt − màu sáng, như hoa ngô nhưng nhạt, nhạt
hơn. Rất nhạt. Lẽ ra mẹ phải vội vã vì mẹ bỏ con trong cái rổ ngoài sân
nhà. Xa chỗ mấy con gà bới nhưng ai biết đâu được. Mẹ nhẩn nha về nhưng
hai anh con sốt ruột với mẹ vì cứ hai ba bước mẹ lại nhìn hoa nhìn trời.
Chúng chạy đằng trước và mẹ để mặc chúng. Có cái gì dịu ngọt trong
không gian vào khoảng thời gian ấy trong năm, và nếu ngọn gió nhẹ thổi,
rất khó ở lại trong nhà. Khi về đến nơi mẹ có thể nghe Howard và Buglar
cười gần khu nhà ở. Mẹ đặt cuốc xuống và đi cắt ngang sân bên để đến với
con. Bóng râm đã xê dịch, vì thế đến lúc mẹ về mặt trời đang rọi ngay vào
con. Ngay vào mặt con, nhưng con không thức dậy. Vẫn ngủ. Mẹ muốn ẵm
con lên nhưng cũng muốn nhìn con ngủ. Không biết nên chọn cái gì, con có
khuôn mặt dễ yêu nhất. Đằng kia, không xa lắm, là giàn nho ông Garner
làm. Lúc nào cũng có nhiều dự định lớn, ông muốn làm lấy rượu để uống
say. Chưa bao giờ giàn nho cho quả nhiều hơn một thùng mứt. Mẹ nghĩ đất
ở đấy không hợp để trồng nho. Ba con nói là tại mưa, không phải tại đất.
Sixo nói là tại sâu bọ. Quả nho nhỏ và cứng. Chua như dấm nữa. Nhưng ở
đấy có cái bàn nhỏ. Vì vậy mẹ ôm rổ đựng con và mang con đến giàn nho.
Trong ấy mát và có bóng râm. Mẹ để con xuống trên cái bàn nhỏ và suy
tính rằng nếu mẹ có một miếng vải mỏng thì sâu bọ và mọi thứ sẽ không
chạm vào con được. Và nếu bà Garner không cần mẹ ở trong bếp, mẹ có
thể lấy một cái ghế và mẹ và con sẽ ở đấy trong khi mẹ nhặt rau. Mẹ đi đến
cửa sau để lấy miếng vải mỏng xếp trong máy nhồi bột. Mẹ thích cảm thấy
cỏ dưới chân mẹ. Mẹ đến gần cửa và mẹ nghe tiếng nói. Mỗi chiều thầy
giáo bắt mấy đứa học trò ngồi học sách một lúc. Nếu trời đẹp, bọn họ ngồi
trên hàng hiên bên hông nhà. Cả ba đứa. Hắn nói và tụi nó viết. Hay hắn
đọc và tụi nó chép lại điều hắn nói. Mẹ chưa bao giờ nói cho ai nghe điều
này. Không nói cho ba con, hay bất cứ ai. Suý t nữa mẹ đã nói cho bà
Garner nghe, nhưng lúc đó bà đã rất yếu và đang yếu hơn. Đây là lần đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.