THƯƠNG - Trang 23

và không ai có sữa cho nó trừ em. Em nói với những người đàn bà trong xe
ngựa như thế. Em bảo họ thấm nước đường vào miếng vải và cho nó mút,
để vài ngày sau khi em đến nó sẽ không quên em. Sữa sẽ đến và em sẽ đến
cùng với sữa.”

“Đàn ông không biết gì nhiều,” Paul D nói, nhét gói thuốc trở lại vào túi

áo gi-lê, “nhưng họ biết đứa bé còn bú không thể xa mẹ quá lâu.”

“Vậy thì họ cũng biết gửi con đi trong khi ngực căng sữa là như thế

nào.”

“Mình đang nói chuyện cái cây, Sethe.”

“Sau khi em rời anh, mấy thằng con trai đến và lấy sữa của em. Tụi nó

đến là vì thế. Tụi nó đè em xuống và lấy sữa của em. Em mách bà Garner.
Bà có cái bướu và không nói được nhưng mắt bà chảy lệ. Tụi nó biết là em
mách. Thầy giáo bắt một đứa xẻ lưng em ra, và khi lưng em khép lại nó
thành một cái cây. Cái cây vẫn còn mọc ở đấy.”

“Tụi nó dùng da bò đánh em?”

“Và tụi nó lấy sữa của em.”

“Tụi nó đánh em trong lúc em có thai?”

“Và tụi nó lấy sữa của em!”

Những miếng bột hình tròn đầy đặn màu trắng xếp thành hàng trong

chảo. Một lần nữa Sethe chạm ngón tay trỏ ướt vào bếp lò. Chị mở cửa bếp
lò và đẩy chảo bánh vào. Khi đứng thẳng dậy xa hơi nóng, chị cảm thấy
Paul D đằng sau lưng chị và hai bàn tay anh bên dưới ngực chị. Chị đứng
thẳng người và biết, nhưng không thể cảm thấy, rằng má anh đang áp vào
những cành cây anh đào của chị.

Thậm chí không cần cố gắng, anh đã trở thành mẫu đàn ông có thể bước

vào một căn nhà và khiến những người đàn bà khóc. Bởi vì với anh, khi có
mặt anh, họ khóc được. Có điều gì thần thánh trong dáng vẻ của anh. Phụ
nữ gặp anh và muốn khóc − để kể với anh rằng ngực họ đau và đầu gối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.