THƯƠNG - Trang 233

thấy bà, bà không làm được gì mà chỉ khóc, và mẹ không làm được gì cho
bà ngoài việc lau mắt bà lúc mẹ nói cho bà nghe tụi nó đã làm gì mẹ. Phải
có người biết chuyện ấy. Nghe chuyện ấy. Một người nào đó. Có thể bà
sống sót. Thầy giáo sẽ không đối xử với bà như hắn đối xử với mẹ. Lần đầu
tiên mẹ bị đánh đập cũng là lần cuối. Không ai giữ mẹ ở xa con mẹ được.
Nếu mẹ không bận chăm sóc bà, có thể mẹ đã biết chuyện gì xảy ra. Có thể
Halle đang định tìm gặp mẹ. Mẹ đứng bên giường bà chờ bà đi tiểu. Khi
mẹ đưa bà trở lại giường bà nói bà lạnh. Trời nóng như lửa mà bà muốn
đắp chăn ghép. Bà nói đóng cửa sổ lại. Mẹ nói không. Bà cần chăn, mẹ cần
gió. Màn cửa vàng còn lay động, thì mẹ còn chịu được. Đáng lẽ mẹ nên
nghe lời bà. Có thể âm thanh nghe như tiếng súng quả thật là tiếng súng. Có
thể mẹ sẽ thấy người nào đấy hay cái gì đấy. Có thể. Dù sao đi nữa, có
Halle hay không cũng thế, mẹ đã mang các con mẹ đến ruộng ngô. Jesus.
Khi đó mẹ nghe tiếng lách cách ra hiệu của người đàn bà ấy. Bà ta nói: Còn
ai nữa không? Mẹ nói mẹ không biết. Bà ta nói, Tôi đã ở đây cả đêm.
Không đợi thêm được nữa. Mẹ ráng xin bà ta đợi. Bà ta nói, Không được.
Đi nào. Chao! Không một người đàn ông nào xung quanh. Hai đứa con trai
sợ. Con ngủ trên lưng mẹ. Denver ngủ trong bụng mẹ. Mẹ cảm thấy như
lòng mẹ bị xẻ ra làm đôi. Mẹ bảo bà ta mang hết tụi con đi, còn mẹ phải trở
lại. Nhỡ ra. Bà ta chỉ nhìn mẹ. Bà nói, Sao hả? Mẹ cắn rời một miếng lưỡi
khi tụi nó xẻ lưng mẹ ra. Miếng lưỡi chỉ gắn liền với cái lưỡi mẹ một chút
xíu. Không phải mẹ muốn thế. Mẹ cắn chặt hàm răng xuống nhằm vào lưỡi,
một miếng lưỡi đứt ra. Mẹ nghĩ, Chúa ơi, mẹ sẽ tự ăn thịt mình. Tụi nó đào
lỗ, đặt bụng mẹ vào lỗ, để không hại đến đứa bé. Denver không thích mẹ
nói đến chuyện ấy. Nó ghét tất cả mọi thứ về Tổ Ấm ngoại trừ chuyện nó
sinh ra như thế nào. Nhưng con đã ở đấy và dù lúc ấy con còn nhỏ không
nhớ được, mẹ có thể kể cho con nghe. Giàn nho. Con nhớ không? Mẹ đã
chạy rất nhanh. Lũ ruồi đến chỗ con trước mẹ. Đáng lẽ mẹ đã phải biết
ngay con là ai lúc ánh nắng chiếu lấm tấm trên mặt con giống như lúc mẹ
mang con đến giàn nho. Mẹ phải biết ngay lúc nước của mẹ vỡ. Nước của
mẹ vỡ đúng vào phút mẹ nhìn thấy con đang ngồi trên gốc cây đốn. Và khi
mẹ nhìn thấy mặt con, qua bao nhiêu năm vẫn giống nét mặt con lúc còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.