THƯƠNG - Trang 283

“Vâng, cám ơn bà.” Denver uống hết.

“Con uống nữa nhé?”

“Dạ thôi ạ.”

“Đây. Con uống đi.”

“Dạ.”

“Gia đình con thế nào?”

Đang nuốt nửa chừng, Denver ngừng lại. Nó không biết làm sao để nói

cho bà biết về gia đình nó, vì thế nó nói điều nó nghĩ đến nhiều nhất.

“Con muốn tìm việc làm, bà Lady ạ.”

“Việc làm?”

“Vâng. Việc gì cũng được.”

Lady Jones mỉm cười. “Con làm được việc gì?”

“Con không biết làm gì hết, nhưng con sẽ học nếu bà có dư chút ít.”

“Dư chút ít?”

“Thức ăn ạ. Mẹ của con không được khỏe.”

“Ồ, con gái,” bà Jones thốt lên. “Ôi, con gái ơi.”

Denver ngẩng nhìn bà. Lúc ấy nó không biết, nhưng chữ “con” dịu dàng

và nhân hậu ấy đã khai mở cuộc sống đàn bà của nó trong cõi đời này. Lối
mòn nó lần theo để đến nơi chốn dễ thương và gai góc ấy được tạo thành
bằng những mảnh giấy vụn có tên viết tay của những người khác. Lady
Jones cho nó một ít gạo, bốn quả trứng và một ít trà. Denver nói nó không
thể xa nhà quá lâu vì bệnh tình của mẹ nó. Liệu nó có thể làm việc vào buổi
sáng không? Lady Jones bảo nó rằng không một ai, cả bà và những người
bà biết, có thứ gì để trả công cho người khác làm việc họ có thể tự làm.
“Nhưng nếu con chỉ cần thức ăn cho đến khi mẹ con khỏe lại, con chỉ cần
nói ra như thế.” Bà nhắc đến việc hội đồng trong nhà thờ của bà được sáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.