THƯƠNG - Trang 291

Cuộc phỏng vấn chấm dứt khi Janey bảo nó trở lại vài ngày sau. Chị cần

thời gian để thuyết phục chủ của chị điều họ cần: người giúp việc ban đêm
vì gia đình riêng của Janey cần chị. “Tôi không muốn bỏ mấy người này,
nhưng họ không thể chiếm cả ngày lẫn đêm của tôi.”

Denver phải làm gì ban tối?

“Ở đây. Nếu lỡ ra.”

Lỡ ra cái gì?

Janey nhún vai. “Lỡ ra nhà cháy.” Rồi chị mỉm cười. “Hay thời tiết xấu

làm đường lầy lội quá tôi không đến kịp để lo việc cho họ. Lỡ khách đến
muộn cần phục vụ hay dọn dẹp. Bất cứ cái gì. Đừng hỏi tôi người da trắng
cần cái gì vào ban đêm.”

“Trước kia họ đã là người da trắng tốt.”

“Ồ, phải. Họ tốt. Không thể nói họ không tốt. Tôi nói cho cô nghe, tôi

không muốn đổi họ lấy hai người khác đâu.”

Với những đảm bảo đó, Denver ra về, nhưng là sau khi nó đã nhìn thấy

một cậu trai da đen miệng đầy tiền ngồi trên một ngăn kệ bên cạnh cửa sau.
Đầu cậu ngả về phía sau quá mức bình thường, tay đút vào túi. Phía trên cái
miệng đỏ há to, khuôn mặt cậu chỉ có đôi mắt lồi như hai mặt trăng. Tóc
cậu là một chùm đinh tròn thưa thớt. Và cậu đang quỳ. Miệng cậu, rộng
như cái chén, giữ mấy đồng cắc dùng để trả cho người giao hàng hay một
công việc nhỏ nhặt khác, nhưng cũng có thể đựng nút áo, kim cài hay mứt
táo dại. Hàng chữ sơn ngang chiếc bệ cậu đang quỳ viết “sẵn sàng phục
vụ.”

Janey lan truyền tin tức chị có được giữa những phụ nữ da đen khác. Con

gái đã chết của Sethe, con bé bị Sethe cắt cổ, đã trở về báo thù. Sethe mệt
nhoài, vấy bẩn, đang chết, xoay vòng vòng, đổi hình dạng và nói chung là
bị hành hạ. Rằng cô con gái này đánh đập chị, trói chị vào giường và rứt
hết tóc chị. Phải mất nhiều ngày họ mới thổi phồng đúng mức câu chuyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.