THƯƠNG - Trang 81

“Nó có cái gì làm anh khó chịu dữ thế?”

Paul D cau mày, nhưng không nói gì.

“Mình cãi nhau một trận ra trò vì Denver. Mình có cần một trận nữa vì

nó không?” Sethe hỏi.

“Anh chỉ không hiểu được sự níu kéo. Tại sao nó níu kéo em thì dễ hiểu,

nhưng anh không hiểu được tại sao em níu lấy nó?”

Sethe quay về phía anh. “Anh cần gì biết là ai níu lấy ai? Nuôi ăn nó

không phiền hà gì. Em lấy thêm một chút nữa ở quán ăn, có vậy thôi. Và nó
là bạn gái tốt cho Denver. Anh biết thế và em biết anh biết thế, vậy thì anh
bực mình vì lẽ gì?”

“Anh không rõ. Anh chỉ cảm thấy như thế.”

“Đây, sao anh không thử cảm thấy cái này đi? Cảm thấy như thế nào là

có một cái giường để ngủ với một người không rầy rà anh đến chết về
chuyện mỗi ngày anh phải làm sao để xứng đáng được như thế. Anh cảm
thấy chuyện ấy đi. Và nếu như thế chưa xong, anh hãy cảm thấy như thế
nào là một người phụ nữ da đen lang thang trên đường trong khi mọi sinh
vật Chúa tạo nên có thể nhảy ra vồ lấy mình. Anh hãy cảm thấy điều ấy.”

“Anh biết rõ chuyện ấy, Sethe. Anh đâu phải mới sinh ra ngày hôm qua

và cả đời anh chưa hề xử tệ với một người đàn bà nào.”

“Vậy là trên đời còn có được một người đàn ông như thế,” Sethe trả lời.

“Không phải là hai người?”

“Không. Không phải là hai người.”

“Halle đâu có xử tệ với em? Anh ấy bênh vực em. Anh ấy không bỏ rơi

em.”

“Vậy thì anh ấy đã bỏ cái gì nếu không phải là bỏ em?”

“Anh không biết, nhưng không phải là em. Đấy là sự thật.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.