THƯƠNG - Trang 90

Thương nhắm mắt. “Trong bóng tối tên chị là Thương.”

Denver nhích đến gần hơn. “Chỗ chị ở trước kia, chỗ ấy như thế nào?

Chị kể cho em nghe được không?”

“Tối,” Thương nói. “Ở đó chị nhỏ xíu. Chị như thế này.” Cô nhấc đầu

khỏi thành giường, co người nằm nghiêng xuống sàn.

Denver lấy tay che miệng. “Lúc ấy chị có lạnh không?”

Thương cuộn người lại nhỏ hơn và lắc đầu. “Nóng. Dưới đó không có gì

để thở và không có chỗ để nhúc nhích.”

“Chị có thấy ai không?”

“Cả đống. Nhiều người dưới đó lắm. Vài người chết rồi.”

“Chị có thấy Jesus không? Còn Baby Suggs?”

“Chị không biết. Chị không biết tên ai hết.” Cô ngồi dậy.

“Nói cho em nghe, làm cách nào chị đến đây được?”

“Chị đợi, rồi chị lên cây cầu. Chị ở đó ban tối, ban ngày, ban tối, ban

ngày. Lâu thật là lâu.”

“Chị ở trên cầu suốt bấy lâu nay?”

“Không. Sau đó. Khi chị thoát ra được.”

“Vì sao chị trở lại?”

Thương mỉm cười. “Để thấy mặt bà.”

“Mẹ? Sethe?”

“Phải, Sethe.”

Denver hơi tổn thương, phật lòng rằng nó không phải là lý do chính

khiến Thương trở về. “Chị có còn nhớ mình đã chơi chung với nhau bên
dòng suối không?”

“Chị ở trên cầu,” Thương nói. “Em thấy chị trên cầu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.