THƯỢNG ĐẾ, THIÊN NHIÊN, NGƯỜI, TÔI VÀ TA - Trang 24

thế là phạm tội Ðột-kiết-la, Tôn giả có nhận không?
A-nan đáp: – Tôi xét việc đó, thấy tôi không có lỗi gì, bởi lẽ, tôi thấy Di mẫu
rất có công lao đối với Thế Tôn, cho nên tôi thưa với Thế Tôn, nhắc Thế Tôn
nhớ công lao ấy của Di mẫu và xin cho bà xuất gia là có nguyên do như vậy,
chớ không vô cớ. Nhưng tôn giả Ðại Ca-diếp bảo tôi như vậy, tôi tuân theo
lời Ðại Ca-diếp xin sám hối.
Thứ hai: Có một lần, Tôn giả mang y Tăng-già-lê cho Thế Tôn và Tôn giả đã
giẫm chân lên trên y, thế là Tôn giả bất kính, phạm tội Ðột-kiết-la.
– Thưa Tôn giả, tôi không phải bất kính đối với Thế Tôn mà giẫm lên y đang
may cho Thế Tôn, nhưng vì lúc đó gió to quá mà không có ai đỡ giúp, cho
nên tôi buộc lòng phải giẫm lên mé y để giữ cho gió khỏi tung vải lên.
Nhưng mà Tôn giả đã nói thế thì tôi xin sám hối.
Thứ ba: Có một lần đức Thế Tôn sai Tôn giả đi lấy nước để Ngài uống. Tôn
giả mang bát ra đi nhưng lại mang bát không trở về. Tôn giả nói rằng, khúc
sông đó vừa có 500 cỗ xe đi ngang qua, nước đục quá không thể dùng được.
Tôn giả không biết rằng nếu yêu cầu chư thiên họ sẽ dùng phép lực thì có thể
làm cho nước trong để đem về cho Thế Tôn dùng hay sao? Tại sao Tôn giả
không làm? Phạm tội Ðột-kiết-la.
– Thưa Tôn giả, khi ấy chư thiên thì chưa hiện đến, nhưng Thế Tôn thì Ngài
đang cần nước, cho nên tôi quên khẩn cầu chư thiên, nên đã quay về trình với
Thế Tôn sự kiện nước đục vì bị 500 cỗ xe vừa đi ngang qua, không thể dùng
được. Nhưng Tôn giả đã bảo vậy thì tôi xin sám hối.
Thứ tư: Khi đức Thế Tôn tuyên bố 3 tháng nữa là Như Lai nhập Niết-bàn, lẽ
đáng Tôn giả hầu Thế Tôn, Tôn giả phải năn nỉ Thế Tôn cửu trú thế gian để
lợi lạc hữu tình, nhưng tại sao Tôn giả không xin. Như vậy là phạm Ðột-kiết-
la.
– Tôn giả nói là tôi không muốn xin đức Thế Tôn cửu trú chứ gì? Thú thật,
tâm tôi lúc đó như bị ma ám nên tôi không nhận ra. Khi nhận ra thì sự đã rồi.
Tôi rất ân hận. Tôn giả nói tôi phạm Ðột-kiết-la, tôi xin sám hối.
Thứ năm: Khi đức Phật nhập Niết-bàn, có một bà già nghe tin đến hầu Phật,
bà thương mến Phật quá và đã để rơi nước mắt trên chân Phật, in dấu trên
chân Ngài. Sao Tôn giả không can ngăn bà, lại để giọt nước mắt ấy làm ô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.