THƯỢNG ĐẾ, THIÊN NHIÊN, NGƯỜI, TÔI VÀ TA - Trang 95

Hai, là Phật giáo chỉ nói "đại bi" và "từ tâm" đối với muôn loài, muôn vật,
nhưng chưa bao giờ có ý nghĩ xúi cái cây, con mèo con chó đi kiện. Ngôn
ngữ của Phật giáo không phải là ngôn ngữ quyền. Cũng không phải là lý luận
đặt trên khái niệm quyền. Phật giáo cũng không muốn xen vào luật của thế
gian, nói gì đến quyền của cây cỏ. Nhưng đâu có phải luật bỗng không mà
thành luật, có thứ luật nào muốn bền vững mà không dựa trên đạo đức? Giáo
lý của Phật về tương quan tiết ra một thứ đạo đức bắt đầu ngấm dần dần
trong tư tưởng của Tây phương về luật trước nguy cơ đe dọa sự sống lành
mạnh của con người và của thiên nhiên.

CAO HUY THUẦN

Thượng Đế, Thiên Nhiên, Người, Tôi và Ta,
Trung tâm văn hóa Khuông Việt xuất bản, 1999 (tr. 89-113).
Nhà xuất bản TP Hồ Chi Minh, 2000 (tr. 109-139).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.