THƯƠNG GIẬN ĐÔI BỜ - Trang 156

Dạ Miên

Thương Giận Đôi Bờ

Chương Kết

- Đó là tất cả sự thật . Tử Phong ! Không có một cô gái thứ hai như cô ấy
trên đời này đâu.
- Tôi vẫn chưa hiểu.
Tử Phong cố gắng giữ bình tĩnh trong khi nói , mặc dù đã gần mất hết tự
chủ.
Người đàn ông nói giọng trách móc , rồi đẩy một tờ giấy về phía anh :
- Hay là anh cũng không biết cái này chăng ?
Anh cầm nó lên , đó là một tờ giấy khai sinh . Anh đưa lên đọc , cảm thấy
mặt mình tái nhợt đi.
Tên : Du Mẫn Khang
Mẹ : Đinh Mẫn Quân
Cha : Du Tử Phong...
Anh đọc chỗ ngày tháng . Tất cả đều khớp với thời gian anh ở bên nàng .
Thì ra đêm mưa ấy là sự thật , chứ không phải là ảo giác luôn là nỗi ám ảnh
da diết trong anh.
Bây giờ thì anh đã rõ . Với ánh mắt lạ lùng đó , nàng đã nhìn anh mỗi khi
họ nói về Mẫn Khang . Anh không ngờ đó lại là con mình.
Tử Phong nhìn sững người đàn ông . Là hai kẻ xa lạ , nhưng qua câu
chuyện kể cho nhau nghe đã khiến họ trở nên thân thiết hơn.
- Tại sao đến mãi giờ phút này , tôi mới hiểu ra sự thật ?
- Chính tôi cũng không ngờ sẽ hội ngộ với Mẫn Quân trong một tình huống
như thế này . Rất tiếc...
- Không phải lỗi ở anh . Mẫn Quân đã không làm chủ được chính bản thân
mình trong khi điều khiển xe . Anh đã không thắng kịp từ phía sau , và
không ai có thể thắng kịp trong hoàn cảnh ấy.
- Đội ơn Chúa là cuối cùng giông tố cũng đã qua . Và mọi việc đều tốt đẹp .
Tử Phong ! Hãy vào với cô ấy và gởi lời chúc phúc của tôi . Chúng ta sẽ
gặp lại nhau sau . Tôi muốn dành cho anh và cô ấh những phút trọn vẹn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.