THƯƠNG GIẬN ĐÔI BỜ - Trang 20

này.
Mẫn Quây quay đi tránh tia nhìn của Tử Phong , mắt nàng nhìn xa xa về
phía chân trời nơi mặt trời đang khuất dần xuống nú . Nàng tưởng chừng
như vậy có thể che chở sự rung động đang thổn thức trong lòng nàng.
- Ngôi nhà xinh quá.
Nàng nói , vì thấy cần phá tan sự im lặng khi đi bên anh , dù là câu nói rất
bình thường.
Anh dịu dàng đáp :
- Ngôi nhà này , gia đình anh dùng để nghỉ mát vào mỗi dịp trở lại quê nhà
. Anh hy vọng em sẽ thích nó.
- Em biết mình sẽ thích.
Vừa dứt lời , nàng đã nghe tiếng chim câu gù lên êm ái và đôi mắt nàng đã
tìm thấy một đôi bồ câu trắng đang vươn cánh tỉa lông một cách nhàn tản .
Nghe tiếng bước chân của nàng và Tử Phong , chúng vỗ cánh bay lên rồi rà
chân đáp xuống bên phiến đá , đưa mắt chậm rãi nhìn nhau , hy vọng không
bị mất đi nhữg giây phút yên bình.
Tử Phong khẽ hỏi :
- Chúng đẹp không ?
Nàng trả lời anh :
- Rất đẹp và còn đáng yêu nữa , Tử Phong ạ.
- Nào! Bây giờ chúng ta hãy vào nhà.
Tử Phong mở khóa , cánh cửa nặng nề được gắn sâu trong vách mở ra.
Những gì nhìn thấy trước mắt khiến cho Mẫn Quân thật sự kinh ngạc .
Dường như nơi đây có sự chuẩn bị đặc biệt để chào đón nàng.
Trong hương thơm ngào ngạt , căn phòng tràn ngập với hoa phong lan .
Loại hoa mà ngày xưa có rất nhiều ở ngôi làng nhỏ của nàng . Nàng còn
nhớ rõ vào một dịp sinh nhật của nàng , Tử Phong đã lên đồi hái tặng nàng
vô số hoa phong lan , loài hoa loài hoa mà nàng yêu thích nhất.
Như cô bé Alice lạc vào xứ sở thần tiên , nàng không biết phải làm gì , cứ
để mặc cho Tử Phong nắm tay nàng bước vào bên trong.
Anh đưa nàng đến một bàn ăn dành cho hai người mờ mờ dưới ánh nến .
Trên bàn là một lọ thủy tinh với một cành hoa phong lan độc nhất vươn lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.