THƯƠNG HẢI - Trang 126

Lục Tiệm lắc đầu nói: “Công chúa không có ở đây, mời các vị quay về

đi. Nếu như muốn lên nóc nhà, trừ phi đạp lên người ta”. Y rốt cục không
giỏi nói dối, lời nói này càng che đậy càng lộ ra.

Kiều Bổn bất giác cười một tràng hềnh hệch. Đột nhiên nghe thấy hai

tiếng quát vang lên, hai tên võ sĩ, một trái một phải, huơ đao bổ vào hai bên
sườn của Lục Tiệm.

Hai người đều là hảo thủ dùng đao, xuất đao rất nhanh. Nếu Lục Tiệm

không rút đao tự cứu, cho dù có giết hai tên võ sĩ trước mặt, cũng khó thoát
khỏi ách bị chém vào sườn. Y vốn không có lòng đả thương người, càng
không muốn lưỡng bại câu thương, hai chân liền chùn xuống, sử thuật
Khiêu Ma, bất chợt nhảy lên sáu thước. “Choang” một tiếng, hai thanh đao
dưới chân chém vào nhau, tia lửa bắn tán loạn ra bốn phía.

“Hảo”. Kiều Bổn vỗ tay một cái. Tiếng vỗ tay mới vang lên, chợt thấy

Lục Tiệm lộn ngược một cái, còn chưa chạm đất, hai thanh chu thương
nhanh như điện đâm tới. Lục Tiệm phân khai hai đao, trong sát na, Lục
Tiệm đã rõ đường đi, phương hướng kình lực của đối phương, hai tay tự
động phát kích, đao bên trái ép xuống dưới, đao bên phải gạt lên trên,
“bộp” một tiếng, một thanh chu thương bị thanh đao bên trái đè xuống đất,
thanh chu thương còn lại bị thanh đao bên phải gạt bay, vù một tiếng bắn ra
hơn trượng.

Trong cái tung người, đáp xuống của Lục Tiệm, y liên tiếp áp chế bốn

tay hảo thủ. Kiều Bổn nhíu mày, bước lên phía trước một bước, đón lấy
thanh chu thương rơi xuống, xua tay ngăn đám võ sĩ lại, trầm giọng nói:
“Bỉ nhân là Kiều Bổn Nhất Ba, thầy dạy thương thuật của nhà Chức Điền,
thỉnh giáo đại danh”.

Lục Tiệm do dự một lúc, nói: “Ta tên là Lục Tiệm”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.