THƯƠNG HẢI - Trang 128

muốn bức mình vào góc tường, nhất thương tất sát. Hai chân Lục Tiệm tức
thì dang ra, đá trúng bức tường. Trong nháy mắt đó, thân hình Lục Tiệm
như chim cắt, đã ở lưng chừng không, đao trái thoắt cái nhoáng lên, đao
phải phá không, bổ xuống chính diện của Kiều Bổn.

Những cái chống chân, tung người, nhoáng đao, bổ xuống, đều là tự

động phát xuất, tuyệt không phải là bổn ý của Lục Tiệm. Thương của Kiều
Bổn ở ngoài, khó mà chống đỡ được. Lục Tiệm không kềm được kinh hãi,
giống như ngày trước bạt tai Thương Vệ Binh, muốn rút tay về, cũng không
kịp.

“Vù” một tiếng, bóng thương đột nhiên nhoáng lên, thế đao của Lục

Tiệm bị ngăn trở, hổ khẩu đau buốt, đao phải không giữ được, rời khỏi tay
bắn ra, thân hình bị luồng mãnh lực đó đẩy ra hơn một trượng. Thân y chưa
kịp đụng vào tường, đao trái đã như gió đâm ra sau, ngập vào bức tường,
chặn đứng thế lùi.

Lục Tiệm đưa mắt nhìn, chỉ thấy Kiều Bổn cầm ngang cây chu thương,

bình bịch lùi năm bước liên tiếp, trên mặt xộc lên một luồng hồng quang.
Đám võ sĩ xúm lại, rầm rầm nói: “Kiều Bổn sư phụ, ngài không sao chứ?”.

Hai tay của Kiều Bổn Nhất Ba nhè nhẹ phát run, trong lòng kinh hãi vô

cùng. Thương thuật của gã mạnh mẽ, ở Vĩ Trương không có địch thủ,
nhưng đao pháp của thanh niên trước mắt khó lường. Lúc nãy nếu không
phải ngàn cân treo sợi tóc, thu hồi chu thương kịp thời, tất đã bị Lục Tiệm
bổ thành hai nửa. Gã không kềm được, hít một hơi dài, đè huyết khí trong
ngực xuống. “Vù” một tiếng, lại dựng thẳng chu thương lên, gã quát: “Xin
được dạy bảo”.

Lục Tiệm một lòng bảo vệ danh tiết của A Thị, tuyệt không có ý lùi,

ngoắt tay rút trường đao ra. Y chưa từng sử qua trường đao của Oa quốc,
tất cả đều dựa vào bản năng xuất đao, ngay lập tức thân hình ngồi xổm
xuống, chân trái đưa lên trước thăm dò, mục quang phiêu hốt, mũi đao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.