THƯƠNG HẢI - Trang 131

“A Thị và hài tử này động lòng xuân rồi”. Chức Điền Tín Trưởng than

dài: “Thật là việc rắc rối a”. Chức Điền Tín Trưởng lại hỏi tiếp: “Lục Tiệm,
chúng ta nhiều người như vậy, ngươi không sợ sao?”.

Lục Tiệm nói: “Tự nhiên là sợ”.

Chức Điền Tín Trưởng lấy làm lạ nói: “Nếu như đã sợ, tại sao lại không

nhường đường vậy?”.

Lục Tiệm lắc đầu nói: “Dù ta có sợ hơn nữa, cũng không thể nhường

đường”.

Chức Điền Tín Trưởng cười nhẹ: “Ngươi thật là thà chết, cũng phải bảo

vệ danh tiết của A Thị sao?”.

Lục Tiệm bất giác cứng họng líu lưỡi.

“Ta nói đúng rồi phải không?”. Chức Điền Tín Trưởng vỗ quạt cười lớn,

chợt giương giọng nói: “A Thị, ngươi xuống đây đi, không cần biết ngươi
làm cái gì rồi, ta đều không trách cả”.

Đám võ sĩ nhìn nhau, Chức Điền Tín Trưởng hồi lâu cũng không nghe

thấy tiếng đáp, cười nói: “Hài tử này da mặt mỏng, Kiều Bổn, ngươi đi mời
công chúa xuống vậy”.

Kiều Bổn Nhất Ba ứng tiếng, nhấc thang gỗ lên, thấy Lục Tiệm vẫn nắm

chặt trường đao, bất giác do dự.

Đột nhiên một tiếng thở dài truyền lại.

“Bất Không tiên sinh!”, Chức Điền Tín Trưởng mỉm cười nói: “Ngài

đến thật đúng lúc”.

Ninh Bất Không “hừ” lạnh một tiếng, từ trong chỗ tối thong thả đi ra,

hướng mặt về Lục Tiệm, hai hốc mắt âm hiểm đáng sợ dưới ánh trăng, làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.