THƯƠNG HẢI - Trang 137

“Ngươi không tin con người của Ninh mỗ sao?”. Ninh Bất Không lạnh

lùng nói: “Nhưng y như vậy, ngươi làm sao có thể tra khảo?”.

Kiều Bổn Nhất Ba do dự nói: “Bất Không tiên sinh có thể chữa cho y

sao?”.

Ninh Bất Không nói: “Ta tự nhiên có cách, nhưng lại không thể để các

ngươi nhìn thấy”.

Kiều Bổn Nhất Ba nghĩ ngợi rồi nói: “Bất Không tiên sinh, nếu như

ngài giở thủ đoạn, cây thương trong tay của Kiều Bổn sẽ không đáp ứng
đâu”. Nói xong quát chúng nhân lùi lại ra xa.

Ninh Bất Không đi đến phía trước Lục Tiệm, cười lạnh nói: “Khó chịu

sao? Ngươi có biết là do nguyên do gì không?”.

Lục Tiệm không thể mở miệng nói, chỉ có trợn ngược hai mắt, cố gắng

lắc đầu.

“Đây chính là luật thứ hai trong Hữu Vô Tứ Luật của Hắc Thiên Thư –

Hữu tá hữu hoàn (có vay có mượn)”.

Trong tai Lục Tiệm như phát tiếng ù ù, giọng nói của Ninh Bất Không

văng vẳng, giống như đến từ ngoài trời: “Lực danh của sự tu luyện Hắc
Thiên Thư là kiếp lực, đã không giống với thể lực, cũng không giống với
nội lực, tâm lực. Kiếp lực vô nội vô ngoại, vô âm vô dương. Cũng chính
bởi vì nó vô ngoại vô nội, vô âm vô dương, ngược lại có thể chuyển hoá
thành bất kỳ loại thể lực, nội lực, tâm lực nào trong thiên hạ. Kiếp lực
luyện thành, thông thường tụ lại ở một nơi nào đó trong cơ thể con người.
Chẳng hạn như kiếp lực của ngươi tụ lại ở hai tay, do đó ngươi có được một
đôi tay kỳ diệu nhất thế gian, dùng mồi chết câu cá thắng được Đề Tả Vệ
Môn; mới học được châu toán, liền có thể thắng ta, cho đến làm cho ngươi
chỉ trong chốc lát lĩnh ngộ đao tính của Oa đao, đối địch Kiều Bổn. Tiếc là,
kiếp lực dẫu rằng thần diệu, nhưng chỉ có thể dùng ở hai tay. Dùng ở chỗ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.