THƯƠNG HẢI - Trang 139

oOo

Địa lao của nhà Chức Điền lạnh lẽo ẩm thấp, mùi thối đâm vào mũi,

nhưng chỗ bị đánh đấm trên người Lục Tiệm như bị lửa thiêu đốt. Chỉ bởi
vì sợ Thiên Thần Tông lại xâm phạm, võ sĩ trong phủ đều bị điều phối đi
canh giữ phủ đệ. Kiều Bổn Nhất Ba là người đứng đầu của đám võ sĩ, tự
nhiên phụ trách nhiệm vụ thống lĩnh, tạm thời ngừng tra khảo, đem giam
Lục Tiệm vào địa lao trước.

Lục Tiệm ngồi ngây dại trên mặt đất, trong tim chốc chốc lại loé qua

khuôn mặt tú lệ trắng tuyết của A Thị - “Hôm nay ngươi cùng nhảy với ta,
nhưng đừng để thua cho cây gai à … Ngươi không có thua cây gai, ngươi
thắng nó rồi …. Đây là phần thưởng của ngươi, đích thân ta làm …. Có
ngon không … Thật là đồ ngốc …. Ta ở cùng với ngươi thì rất là vui, cho
dù có ngồi như thế này, không nói một lời nào, trong lòng cũng cảm thấy
ấm áp, giống như bay lên vậy …”. Không biết làm sao, nước mắt của Lục
Tiệm chợt nhiên ứa ra.

“A Thị, A Thị ….”. Lục Tiệm dùng đầu đập mạnh vào cột gỗ cửa phòng

giam, phát ra tiếng kêu trống rỗng, nhưng đại lao vẫn yên tĩnh như trước,
chỉ có tĩnh mịch thê lương hồi âm, văng vẳng truyền lại.

Lục Tiệm đập được mười mấy cái, hoa mắt chóng mặt, dựa vào cửa lao

vô lực ngồi xuống, ngoác miệng khóc lớn.

“Meo”, tiếng mèo kêu vừa nhẹ vừa nhỏ, từ phía sau người truyền lại.

Lục Tiệm cả kinh, quay đầu nhìn, không kềm được vui mừng nói: “Bắc
Lạp Sư Môn”.

Thân hình trắng tuyết của Bắc Lạp Sư Môn, từ trong bóng tối hiện ra,

trong miệng ngậm một chùm chìa khoá. Bắc Lạp Sư Môn đột nhiên nhảy
lên, chui vào phòng giam, đưa chìa khoá nhét vào tay Lục Tiệm. Lục Tiệm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.