THƯƠNG HẢI - Trang 23

đàn bà đó dung mạo bình thường, dưới miệng có một nốt ruồi to như hạt
đậu, tinh quang từ đôi mắt tam giác di chuyển, toát ra cái nhìn đầy hung ác.

Lục Đại Hải bị ả liếc một cái, lập tức mềm nhũn cong lưng cười nói:

“Quản gia nãi nãi, chào bà”.

“Ngươi chửi đi á”. Người đàn bà đó cười ngọt nói: “Ai là đồ ăn cướp, ai

lại là tổ tông?”.

Lục Đại Hải vội cười nói: “Đồ ăn cướp tự nhiên là tiểu nhân, tổ tông thì

không phải nói, chính là nãi nãi”. Người đàn bà đó nói: “Ta già đến như
vậy sao?” Lục Đại Hải cười nói: “Nãi nãi làm sao mà đã già cơ chứ, lúc
nãy loáng một cái, tiểu nhân còn tưởng gặp phải đại khuê nữ nhà ai kia”.
Người đàn bà đó phì cười: “Ngươi cũng thật là biết xoay chuyển”.

Lục Tiệm nhận biết được người đàn bà này là tổng quản của Diêu gia

trang, là nhân vật hung tợn nhất trong vòng một trăm dặm quanh đây, xảo
quyệt ngang ngược, không gì không làm, bởi vì ả đối với người khác tàn
nhẫn như lão hổ, cho nên bị người ta gọi là “Yên Chi Hổ”, gọi lâu rồi, cho
đến tên họ thật của ả, cũng không còn có ai nhớ nữa. Lục Tiệm tuy biết Yên
Chi Hổ lợi hại, nhưng thấy tổ phụ làm ra vẻ khúm núm nô tài, cảm thấy
buồn bực vô cùng, kéo Lục Đại Hải một cái, thấp giọng nói: “Gia gia,
chúng ta đi”.

“Đi về đâu?” Yên Chi Hổ nhè nhẹ cười lạnh, quát: “Nhặt hộp thức ăn

kia lên”. Tên trang đinh bên cạnh nhặt hộp thức ăn lên, đưa đến trước mặt
ả. Yên Chi Hổ liếc nhìn, rồi lành lạnh nói: “Lục Đại Hải, gan ngươi càng
lúc càng lớn, năm trước làm thương người, ngồi tù rồi, cũng không biết hối
cải, hôm nay thật giỏi, dám động thủ trên đầu thái tuế!”.

Lục Đại Hải không hiểu gì, gãi đầu nói: “Lời của nãi nãi, tiểu nhân thật

sự không hiểu”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.