THƯƠNG HẢI - Trang 356

Thanh âm như dây siết vào gỗ cực kỳ khó nghe, không thể tưởng tượng

lại xuất phát từ miệng của một nữ nhân.

Phụ nhân mặt lộ thần sắc độc ác, gắt lên:

- Nếu không phải ngươi có cái bộ dạng xấu xí đó thì ta đâu phải giữ

ngươi lại, thật khiến người ta mất cả hứng.

Lục Tiệm thấy Sửu nô nhân cúi đầu, hai vai run run như đang khóc,

trong lòng cảm thấy thương xót, bất phẫn nói:

- Đại thẩm nói vậy khắc bạc quá. Dung mạo là do trời sinh, đâu có ai

muốn mình xấu xí.

Hà mụ mụ hắng giọng, xua tay nói:

- Đi đi, hôm nay gặp được Lục gia là ngươi may mắn, bằng không ta đã

đập chết ngươi rồi.

--------

Sửu nô nhân như được đại xá, vội vàng đi ra. Hà mụ mụ cười nói:

- Y thị dùng để “quét dọn”, nguyên lai ta giữ thị chuyên để đối phó với

những tên khách nhân giảo hoạt, không ngờ lại mạo phạm tới Lục gia.

Lục Tiệm ngạc nhiên nói:

- Đối phó với những tên khách nhân giảo hoạt bằng cách nào?

Hà mụ mụ cười khẽ một tiếng, trả lời:

- Dùng cho những kẻ muốn vào nhưng không có tiền.

Nói xong lại đi tiếp, hai người đến khúc quanh lại nghe tiếng nam nữ

cười đùa, Hà mụ mụ đến trước một gian phòng, cửa phòng chợt mở rộng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.