THƯƠNG HẢI - Trang 39

Tên “Lữ Bố” kia càng đi càng nhanh. “Ngăn y lại”, bọn trang đinh ầm ỹ

kêu lớn, không ngờ “Lữ Bố” đó đột nhiên há miệng, thổ ra một đạo thuỷ
tiễn cũng giống như sợi tơ bạc, trúng vào trán một tên trang đinh. Thân
hình tên trang đinh đó rung lên một cái, mục quang đột nhiên ngây dại,
cũng giống như “Lữ Bố” kia, kéo bước chân, hướng về trong sảnh đi tới.

Chỉ thấy “Lữ Bố” liên tục há miệng, phàm là những tên trang đinh gần

cạnh, đều bị thuỷ tiễn bắn trúng, tiếp đó thần tình quái dị, bước đi chỉnh tề,
theo y đi vào đại sảnh.

Hào kiệt trong sảnh thấy tình hình như vậy, không kiềm được sắc mặt

chuyển trắng, duy có Diêu Giang Hàn vẫn cón giữ được trấn định, cao
giọng nói: “Các hạ có việc gì?”.

Đám người đang kéo bước đó nghe vậy dừng chân lại, nhất loạt mở

miệng phát âm: “Bất không, bất không”. Thanh âm khản đặc, khác hẳn với
giọng nói của con người. Diêu Giang Hàn nghe vậy mà lông tơ trên người
dựng đứng cả lên, quát lớn: “Bất không? Bất không cái gì?”.

“Giả thần giả quỷ!” Thanh Huyền đạo nhân đột nhiên rung thương, mũi

thương giống như độc xà, im lặng không một hơi thở xuyên qua ngực của
“Lữ Bố” đó.

Chúng hào kiệt trong lòng vốn e sợ, không ngờ một thương của Thanh

Huyền đạo nhân đắc thủ, tinh thần tất cả đều phấn chấn lên, đều kêu lên
hay. Đột nhiên thấy trên mặt “Lữ Bố” lộ ra nụ cười quỷ dị, hai môi hé ra,
chúng nhân đều kêu: “Đạo trưởng, cẩn thận!”.

Thanh Huyền đạo nhân sớm đã có sự phòng bị, kéo mũi thương ra, lướt

về phía sau như gió. Không ngờ “Lữ Bố” kia không phun ra thuỷ tiễn, chỉ
thấy tiếng xì xì trong cơ thể, giống như chảy nước bên trong, chỗ bị trúng
thương lại là một lỗ rỗng, tuyệt không có máu tươi chảy ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.