THƯƠNG HẢI - Trang 42

đã thấy kinh hãi đến hồn phi phách tán, đột nhiên thấy tình hình của phụ
thân như vậy, vội vàng nói: “Cha, mau chạy”.

Diêu Giang Hàn lải nhải một lúc, lầm bầm nói: “Không sai, mau chạy”.

Chuyển thân kéo theo Diêu Tình, y chạy như bay ra ngoài sảnh, đột nhiên
thấy trang đinh trong sảnh đứng tản ra thành nửa vòng tròn, đang tiến lại
gần, tên nào khuôn mặt cũng sưng phồng lên, ánh mắt ngây dại, giống như
thần sắc của tên “Lữ Bố” kia. Diêu Giang Hàn đã có cái gương của Thanh
Huyền lúc trước, há dám đâm kiếm, bèn ôm lấy nữ nhi, lướt qua đỉnh đầu
của đám trang đinh, rơi xuống bên ngoài sảnh.

Chân vừa mới chạm đất, Diêu Giang Hàn đột nhiên cảm thấy điều

chẳng lành. Y vừa quay đầu lại, chỉ thấy bốn phương tám hướng đều đứng
đầy người, trong đó có trang đinh hộ viện, nha hoàn nô bộc, thậm chí cả
những người đào kép mời từ Tô Châu đến cũng ở trong đó, người nào
người nấy, thần sắc ngây dại, giống như những khối thịt biết đi đang kéo
bước tiến lại.

Diêu Giang Hàn trong ngực cảm thấy đau buốt, tình cảnh này đã biết

trong trang gặp phải biến cố lớn, lại ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy cửa trang
không biết từ lúc nào đã đóng chặt lại, mấy cái khoá lớn, được khoá từ bên
trong.

Diêu Tình cũng cảm thấy kinh hãi, đột nhiên thấy thần sắc hồi hộp của

phụ thân, thanh kiếm trong tay từ từ rủ xuống, nàng vội nói: “Cha, mau
chạy a?”.

Diêu Giang Hàn cười thảm nói: “Chạy? Chạy đi đâu? Không nhìn thấy

sao? Người ta muốn diệt Diêu gia trang của chúng ta”. Trong lòng Diêu
Tình giật thót một cái, sinh ra một ý nghĩ lạnh vào tận xương: “Tại sao Yên
Chi Hổ mới chết, liền xuất hiện quái sự như vậy? Nghe nói kẻ ác sau khi
chết, thì biến thành ác quỷ. Chẳng nhẽ Yên Chi Hổ đại ác nhân này sau khi
chết cũng biến thành lệ quỷ, tìm báo thù ta?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.