THƯƠNG HẢI - Trang 69

Sắc diện Ninh Bất Không lộ ra vẻ hồi ức, đột nhiên cười nói: “Tiểu tử,

nếu như ngươi dám khinh ta nhìn không thấy, chỉ đường lung tung, dẫn ta
vào tròng, hoặc là muốn tháo chạy, chỉ sợ rằng con mèo con này không gặp
lại được chủ”.

Lục Tiệm vừa tức vừa sốt ruột, nhưng lại không thể làm gì được, cắn

chặt răng nói: “Được, ta làm mắt cho ngươi, ngươi đừng làm khó cho Bắc
Lạp Sư Môn”.

“Tên tiểu tử ngươi cũng nói nghĩa khí sao?”. Ninh Bất Không cười nói:

“Nhất ngôn vi định, nếu như ngươi ngoan ngoãn nghe lời, ta sẽ không làm
khó dễ nó”. Lập tức lệnh cho Lục Tiệm đi về hướng đông nam. Lục Tiệm
không có cách gì, theo lời mà đi, còn Ninh Bất Không vẫn bám vào bả vai
y, theo sát sau y. Đi được vài bước, Lục Tiệm quay đầu nhìn lại, chỉ thấy
Diêu gia trang hồng quang rực trời, đã thành một biển lửa, nghĩ đến Diêu
Tình, Tiên Bích, đột nhiên trong mắt ươn ướt, nước mắt chảy ra.

oOo

Đi đến bờ biển, Ninh Bất Không lệnh cho Lục Tiệm đi dọc theo bờ biển,

cho đến chiều tối mới nghĩ. Ninh Bất Không không chịu ở nhà trọ, cứ muốn
trú ở trong nham huyệt, hai mắt y tuy loà, nhưng lại có cách lấy thức ăn.
Trước tiên y để Lục Tiệm nói vị trí của rừng cây, sau đó dựa vào Thiên Hoả
Châu tụ quang thành lửa, đốt cháy cây rừng, làm kinh động chim thú trong
rừng, rồi sau đó nghe tiếng phán đoán vị trí, ném ra Mộc Phích Lịch, vô
luận là thú lớn phi điểu cũng không thể thoát nạn. Phương pháp này làm
cho hai người no bụng, nhưng cũng thật tệ hại, một là sát hại quá nhiều, đốt
nhiều cây gỗ, hai là trong xương thịt của vật săn thường có những mảnh
mạt gỗ nhỏ vụn bị khảm vào, cắn vào trong miệng chẳng ra mùi vị gì.

Chạng vạng tối, Ninh Bất Không tìm được một chỗ nước suối, rửa sạch

miệng vết thương. Nhờ y rút lui kịp thời, vết thương da thịt không đáng
ngại, duy chỉ có hai mắt bị huyết tiễn bắn vào, đồng tử bị huỷ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.