THƯƠNG HẢI - Trang 82

có thể nhận biết được hơn hai mươi chữ; kẻ ngu ngốc, mỗi ngày cũng học
được tám chín chữ, ngươi thử tính xem, mỗi ngày ngươi có thể học được
bao nhiêu chữ?”. Lục Tiệm nắm ngón tay, tính một lúc, nói: “Hình như có
thể nhận biết được bảy chữ, nói như vậy, ta coi là ngu dốt rồi”.

“Đồ khốn kiếp!”. Ninh Bất Không thốt nhiên đại nộ, “Cút ra ngoài cho

ta”.

Lục Tiệm thấy y vô cớ tức giận, trong lòng ấm ức, nói: “Cút ra ngoài thì

cút ra ngoài”. Lạy vẫy tay nói: “Bắc Lạp Sư Môn, chúng ta ra ngoài kia
chơi”. Sau khi rời bờ, Ninh Bất Không không ngăn cản Lục Tiệm và Bắc
Lạp Sư Môn chơi đùa, con mèo đó nghe Lục Tiệm gọi, vẫn uể oải, cũng
không mở mắt nhìn y.

Lục Tiệm trong lòng tức giận: “Con mèo xấu xa ngươi cũng không để ý

ta”. Bực tức bước ra khỏi khoang, đi được hai bước, đột nhiên nghe thấy
huyên náo ở đuôi thuyền, liền đưa mắt nhìn đi, đó là đám Oa nhân đang câu
cá. Lục Tiệm ở trong khoang đã lâu, rất là buồn bực, liền mượn một tên Oa
nhân dụng cụ câu cá, thả mồi câu cá. Y tinh thông kỹ thuật này, bầy cá
trong biển đang phong phú, chưa được một lúc, đã câu được ba con.

Đang tìm thấy niềm vui riêng của mình, đột nhiên nghe thấy có người

nói: “Nhóc con, ngươi rất biết câu cá nhỉ”. Lục Tiệm quay đầu lại nhìn, chỉ
thấy đám Oa nhân đều vây quanh bên cạnh, đang nhìn mình, người nói
chính là Đề Tả Vệ Môn, chỉ nghe y lại nói: “Chúng ta đánh cược câu cá,
nếu ta thắng, ngươi làm bộc nhân cho ta, nếu ngươi thắng, ta sẽ cho ngươi
thanh tiểu đao này”. Nói rồi từ bên lưng rút ra thái đao, lay động trước mặt
Lục Tiệm.

Lục Tiệm lắc đầu nói: “Ta không cược”.

Trong mắt Đề Tả Vệ Môn lộ ra hung quang: “Không cược không được”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.