THƯƠNG NHỚ MƯỜI HAI - Trang 115

cuộc đời cho đã.
Ờ này, hầu hết chúng ta gặp lúc trời sầu ngất ngất, lòng hận mang mang,
thường ngâm câu thơ cổ:

Thương nữ bất vi vong quốc hận

Cách giang do xướng Hậu Đình Hoa

Nhưng có mấy ai nhớ rằng Hậu Đình Hoa, nguyên thuỷ là của một anh
chàng thấy mùa thu đẹp như điên không chịu được, đã sai các cận thần soạn
ra bản hát ấy để cùng hát với khúc “Ngọc Thụ” đêm rằm tháng tám ở Vọng
Nguyệt đình trong ngự uyển?
Cái anh chàng mê mùa thu xanh ấy là một vị vua chơi bời vô độ, hoang
dâm có tiếng, tên là Trần Hậu chủ. Chính ông này đã cùng các cận thần
soạn ra hai khúc “Ngọc Thụ” và "Hậu Đình Hoa”, nhạc và lời dâm dật để
cho các phi tần đẹp nhất trong ban “Nguyệt lý quần tiên” vừa múa vừa hát
theo điệu “lộng nguyệt vũ” tức là múa vờn trăng vậy.
Ôi chao, người ta cứ đả kích các cái “sô” và khích động nhạc bây giờ: tội
quá. Âu Mỹ, tổ sư lối vũ nhạc ấy, bất quá cũng chỉ là những kẻ nối gót Hậu
chủ mà thôi! Đêm thu, trăng sáng, Trần Hậu chủ cho bày tiệc yến diễn, nào
nấy chỉ khoác ngoài một cái áo dài màu lụa bạch để vừa múa vừa thoát y…
rồi thỗn thà thỗn thiện đến trước mặt Hậu chủ đề trình… ngự duyệt.
Tương truyền các trong ban “Nguyệt lý quần tiên” đều vui vẻ trình thân
như các người đẹp “xếch xy” bây giờ, duy có một người đẹp rụt rè không
chịu tiến lại gần nhà vua.
Nhân lúc đó chất men đã bốc, Hậu chủ chạy lại ghì chặt lấy cô ta, xé cái áo
dài lụa bạch ra để… soạng làn da mát rượi mỗi lúc mỗi trắng, mỗi lúc mỗi
trong hơn và sáng hơn: Nhà vua cười ha hả:
- Chao ôi, trăng cũng đa tình! Không thế, sao mỗi lúc mỗi sáng hơn lên như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.