THƯƠNG NHỚ MƯỜI HAI - Trang 152

Dầu không mĩ vị cao lương,

Trên thờ cha mẹ, dưới nhường anh em.

Một nhà vui vẻ êm đềm,

Đói no trong cảnh không thèm luỵ ai.
Hay lắm. Cơm hôm nay thường thường thôi nhưng mà hay vì món cá mòi.
Người chồng say chếnh choáng, lên trên gác đi nằm trước, vỗ vào cái chậu
sứ Giang Tây trồng một gốc thanh tùng cổ thụ mà hát một mình:
Bữa ăn có cá cùng canh,
Anh chưa mát dạ bằng anh thấy nàng.
Chập chờn nghe tiếng gió mưa ở ngoài sân, người chồng loáng thoáng thấy
tiếng trẻ ở dưới nhà trò chuyện với nhau về một con chim yến “chú Lăng
làm bay mất”, tiếng máy nước chảy lanh canh xuống những tách chén chị
sen đang rửa… rồi người vợ phàn nàn:
“Quên rồi, lúc nãy không ai nhắc tôi lấy chuối để cho cậu xơi tráng miệng!
Chuối thế này mới là chuối chứ”
Cốm, hồng, chuối trứng cuốc, cam… đó là thời trân của thảng mười, nhưng
yêu nhất là quả quýt tháng mười sao mà nõn nường đến thế, sao cái vỏ nó
mỏng đến thế, sao màu sắc tươi lạ tươi lùng đến thế. Tháng chín thì quýt đỏ
trôn, sang đến tháng mười thì quýt chín. Trông những vườn quýt trĩu trịt
những quả thắm một màu vàng xen vào những chùm lá xanh màu thiên lí,
ai mà quên được những cô hàng đẹp như thơ, chít khăn vuông cười duyên
với khách mà nói nửa đùa nửa thật:
“Quýt đẹp như thơ, ngọt mua chua trả, ba quả một hào.”
Ờ thì mình cứ nhận là si, đã chết ai chưa, nhưng mà ăn nói duyên dáng như
thế, cứ mua đi để… ăn dần, mình ạ! Yêu biết bao nhiêu người vợ tào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.