THƯƠNG NHỚ MƯỜI HAI - Trang 200

… Ôi, vườn dâu cũ ai cười đó,

Xào xạc bên sông tiếng chợ tàn.

Mưa bay đầy ngõ hoa đào rụng,

Này đã giao thừa pháo nổ ran…

*

* *

Ờ phải, ở đây pháo cũng nổ giao thừa, nhưng còn đâu là bầu không khí dịu
hiền của những ngày trước nữa. Bao nhiêu bè bạn giờ nầy đây đã về với gia
đình. Người chồng cô chích cảm thấy mình lẻ loi, xa vắng hơn cả bao giờ
hết, đi tha thẩn một mình trên các đường phố giới nghiêm, thỉnh thoảng lại
có bóng một gã công an chìm và cảnh sát cùng quân cảnh bảo vệ an ninh
trong bóng tối.
Xa xa, tiếng súng nổ như điên.
Không đâu, năm nào đến tết cũng ngưng bắn vài chục tiếng đồng hồ: mình
thừa đạn thì nổ thay pháo chớ không phải là diệt địch, cứ yên tâm uống
rượu, và tán láo, đừng có sợ! Chao ôi, chơi bời láo lếu mà thấy an ninh
được bảo vệ kĩ càng như thế, mình lại càng thấy yêu Sàigòn không biết
chừng nào. Có những nhà hàng mở cửa suốt đêm. Có những quán cà phê
bày bàn ghế ra hè nhiều gái chơi bời ngồi đợi khách hơn là khách vào uống
rượu. Lại cũng có những phòng trà có ca nhạc hai ba giờ sáng mà vẫn có
người vào nghe.
Kì chưa, thế thì họ không lễ giao thừa à? Họ không kiêng cữ gì à? Họ
không cần biết xông đất là gì à? Họ khoa học như Mỹ, không tin dị đoan

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.