THƯƠNG NHỚ MƯỜI HAI - Trang 211

ngư”… Trong bất cứ cuộc vui nào, trai gái cũng kề vai sát cánh, và công
nhiên đú đởn với nhau mà không sợ ai dị nghị. Theo tôi, tình tứ nhất và
hứng lòng nhất là dún đu

Dún mình như thể dún đu

Càng dún càng dẻo, càng đu càng mềm

Ngày Tết, bước ra khỏi Hà Nội một hai cây số ta có thể thấy ở bất cứ làng
nào cũng có trồng một vài cây đu để cho trai gái trong làng hay những vùng
quanh đấy đến dún dẩy với nhau. Thường thường các cụ trong làng cứ vào
khoảng hai mươi nhăm, hai mươi sáu tháng chạp đã cho tuần tráng đi đẵn
tre để trồng đu. Tết đến, trai gái dún với nhau từ bảnh mắt cho đến tối.

Cây đu làm bằng tám cọc tre, trồng rất chắc dưới đất vì trồng càng chắc thì
dún càng khoẻ. Cái ngáng đu vận bằng rơm, giữ hai hàng cột gioãng ra hai
bên. Trên đỉnh, phất phới một hai lá cờ đuôi nheo. Thường thường, đu
trồng không đủ để cho trai gái dún, thành ra đúng như lời thơ của nhà nữ
thi sĩ:

Người thời lên đánh kẻ ngồi trông.

Trông cho thích mắt đã đành, nhưng nhiều khi là đợi đến phiên mình dún.
Đu càng cao, các cô, các cậu càng đưa mạnh. Các cậu cố dún. Các cô ưỡn
thêm lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.