THƯƠNG TÂM TIỂU TIỄN - Trang 300

Khóe môi Vương Tiểu Thạch khẽ nhếch lên, ánh mắt lóe sáng,

nhướng mày nói:

- Ồ? Vậy nếu ta không đi thì sẽ không tốt sao?

Tôn Ngư đột nhiên nhìn chung quanh, nói:

- Hơn năm năm trước, tôi chỉ là một tên tiểu lâu la của Kim Thuộc

phái, một lưu phái nhỏ trong kinh thành. Sau đó trong một lần Lưu Liên đại
hội được ngài nhìn trúng, kéo tôi ra khỏi đó.

Vương Tiểu Thạch thản nhiên nói:

- Đó là chuyện đương nhiên. Lần đó khai mạc Lưu Liên đại hội, mọi

người bàn xong việc công lại kể chuyện xưa, đến buổi tối mấy trăm người
vây quanh đống lửa chè chén. Lão đại Kim Thục Phong của Kim Thuộc
phái các ngươi ngồi ở phía trước đối diện với ngươi, cách nhau ít nhất cũng
hai trăm người. Khi đó thủ lĩnh các phái đang thay phiên lên tiếng…

- Đúng, khi đó Kim tặc đang xua quân xâm chiếm phía nam, mọi

người lòng đầy căm phẫn, đều muốn hành động một phen, dốc một phần
sức lực vì quốc gia.

Trong nụ cười của Tôn Ngư mang theo chút lạnh giá:

- Cho nên, từng người lần lượt phát biểu những câu từ đao to búa lớn.

Nhưng kết quả là, làm được những lời đêm đó mình nói ra, trong một trăm
người e rằng không được một, cho dù cố hết sức cũng chỉ làm được một
phần trăm trong đó mà thôi.

Vương Tiểu Thạch cười nói:

- Con người thường nói một đàng làm một nẻo. Nếu như yêu cầu phải

làm được mới nói, ta thấy trong thành này tám chín phần đều sẽ thành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.