THƯƠNG TÂM TIỂU TIỄN - Trang 301

người câm. Chuyện này cũng khó trách, phát ngôn bừa bãi, nói suông
phóng đại, đó là chuyện thường tình của con người. Có điều lần đó mọi
người đang thao thao bất tuyệt, nói năng hùng hồn, ta lại phát hiện có một
người, một đệ tử rất trẻ tuổi của Kim Thuộc phái có hành động khác
thường…

Tôn Ngư cười nói:

- Người đó là đương nhiên chính là tôi.

Vương Tiểu Thạch nói:

- Ta phát giác ngươi giống như lấy ra thứ gì đó, nhưng động tác rất

chậm, sau đó dần dần di chuyển về phía trước, động tác càng chậm hơn.
Quả thật cho dù là một động tác nhỏ cũng hết sức chậm chạp, vô cùng tỉ
mỉ, càng muôn phần cẩn thận, chỉ sợ làm kinh động đến người khác. Ngươi
vẫn luôn di chuyển, nhưng thoạt nhìn thì hoàn toàn không khiến người ta
cảm thấy là đang chuyển động. Mặc dù trước một khắc và sau một khắc,
ngươi ít nhất đã di chuyển ba bốn bước, nhưng người khác lại khó nhận ra
ngươi đã thay đổi vị trí tư thế.

Tôn Ngư bỗng nói:

- Tôi cho rằng mình đã rất cẩn thận, nhưng tất cả vẫn rơi vào trong

mắt của ngài, đúng là xấu hổ.

Vương Tiểu Thạch cười nói:

- Ta có lòng quan sát ngươi, dĩ nhiên là rõ ràng trước mắt.

Tôn Ngư xấu hổ nói:

- Nhiều người như vậy, trong khi tôi và ngài vốn không quen biết. Tôi

chỉ là một nhân vật nhỏ, ngài lại có thể nhìn rõ toàn bộ cử động của tôi, mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.